Lạc Kim Vũ chỉ nhớ cô bị anh làm ngất đi, lại bị anh va chạm làm tỉnh, lại bị làm ngất, cứ lặp đi lặp lại. Cô mơ mơ màng màng cảm giác có người bế cô lên, sau đó là một bồn nước ấm bao quanh cơ thể cô, cô thỏa mãn thở dài một tiếng, Cảnh Tư Hàn cẩn thận lau chùi cơ thể cô, lau lau chùi chùi, lại đến thêm một lần nữa.
Lạc Kim Vũ ngủ đến khi tỉnh giấc thì trời đã tối thêm một lần nữa, cô là bị cơn đói đánh thức, mở mắt ra đã nghe được tiếng nói chuyện, là giọng của Cảnh Tư Hàn cùng Dương Dương.
"Ba ba xấu xa, ba ba hư, không mang con theo"
"Bên đây rất lạnh, con đến làm cái gì. Hơn nữa, ba ba là đi công tác, không phải đi chơi"
Cảnh Gia Dịch nhíu mày, trong lòng khó chịu, nhưng cũng không biết làm sao, bé thật sự là rất nhớ mommy.
Cảnh Tư Hàn lừa dối con trai cho qua chuyện, nói mặt không đỏ tim không đập nhanh. Anh ước gì thằng quỷ nhỏ này đừng chiếm bà xã của anh, sao có thể mang theo sang bên này.
"Vậy ba ba cùng mommy chừng nào về? Dương Dương nhớ mommy"
"Nhanh thôi, mommy của con còn đang ngủ, chừng nào mommy thức ba ba sẽ kêu mommy gọi lại cho con, được chưa?"
Cảnh Tư Hàn cúp máy, cầm theo ly nước ấm đi vào phòng ngủ thì thấy Lạc Kim Vũ đã tỉnh dậy, anh đi đến trên giường, đặt ly nước lên tủ đầu giường, ngồi xuống giường, ôm cô vào trong lòng.
"Sao em không ngủ thêm chút nữa"
Toàn thân Lạc Kim Vũ đau xót, không chỗ nào không đau, cổ họng khát khô, giọng cô khàn khàn: " Mấy giờ rồi"
Cảnh Tư Hàn vươn tay lấy ly nước trên đầu giường, đút cô uống, nói: " Hơn 8 giờ tối rồi, anh đã gọi thức ăn, sẽ mang lên nhanh thôi"
Lạc Kim Vũ vừa nghe, liếc xéo anh, giận dỗi nói: "Trong vòng một tháng, không cho phép anh động vào người em"
Cảnh Tư Hàn biết bản thân đã làm quá trớn, nhưng anh không thể kiềm chế được, cô quá thơm ngon, cũng không dám cãi lại. Trong một tháng đó ai biết chuyện gì sẽ xảy ra.....
Có tiếng gõ cửa phòng bên ngoài.
"Chắc là thức ăn đã xong" Cảnh Tư Hàn nói, anh buông cô ra, bước ra ngoài mở cửa. Là Room service của khách sạn lên đưa đồ ăn.
Cảnh Tư Hàn giữ cửa cho nhân viên đẩy xe thức ăn vào, sau đó đóng cửa, bước vào phòng ngủ, ôm Lạc Kim Vũ cùng chăn ra ngoài phòng khách ăn. Đây là bữa ăn đầu tiên của cô sau khi kết thúc liên hoan phim.
Vừa về khách sạn đã bị người nào đó làm cảm động, rồi ưm ưm, a a, suốt một ngày, tối ngày hôm sau mới tỉnh, cô đói đến không còn sức để ngồi.
Cảnh Tư Hàn ôm cô, đút từng muỗng súp.....
Xong việc, Lạc ảnh hậu nằm trong lòng Cảnh tiên sinh cảm khái: "Nói thật, anh trang hoàng lớn như vậy làm em cho rằng anh là tới cầu hôn em"
Cảnh tiên sinh ngẩn ra: "Cho nên nếu anh cầu hôn, anh sẽ đồng ý ngay phải không?"
Lạc ảnh hậu nghĩ nghĩ, nói: "Dưới sự tác động của dopamine chắc sẽ gật đầu."
Cảnh tiên sinh không ngừng hối hận: "Anh lại làm thêm một lần nữa, có thể chứ?"
Lạc ảnh hậu cười: "Nhưng hiện tại tâm tình của em đã bình phục rồi nha"
Cảnh tiên sinh nắm tay cô: "Không sao, tiếp theo, anh sẽ dùng phương thức càng lãng mạn cầu hôn em"
Lạc ảnh hậu lại hỏi: "Nếu em không đoạt giải thưởng thì làm sao bây giờ? Cách chúc mừng đầy kinh hỉ này của anh chẳng phải là lãng phí?"
Cảnh tiên sinh kéo cô vào trong lòng ngực, nói: "Đương nhiên sẽ không, nếu không đoạt giải, em không phải càng cần anh đến an ủi sao? Anh hy vọng loại thời điểm này có thể ở bên cạnh em."
Liên hoan phim quốc tế Gấu Bạc là một trong bốn giải quốc tế nổi tiếng nhất thế giới, tầm ảnh hưởng không cần nói cũng biết.
Mà Lạc Kim Vũ nhận được vòng nguyệt quế ảnh hậu, giá trị con người tự nhiên cũng bởi vậy mà nước lên thì thuyền lên.
Về nước không quá mấy ngày, thương hiệu Forever Young chủ động liên hệ Thịnh Nam, không chỉ sẽ chọn Lạc Kim Vũ làm đại ngôn cho bộ sưu tập lần này, mà còn ngỏ ý muốn cô làm đại ngôn cho bộ sưu tập áo cưới sắp tới của thương hiệu dành cho mùa cưới, còn mời cô trở thành đại sứ thương hiệu Forever Young trên toàn cầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!