Phản xạ của thằng nhỏ đó quá nhanh khiến Dịch Long Huấn lãnh trọn, cả người thằng bẻ đeo bám trên người anh không rời. Nó há miệng ra, ngậm mớ tóc vàng của anh vào trong, tưởng tượng như sợi mì mà nhai nhai.
Dịch Long Huân tức giận thảm thiết gào.
" Mẹ nó thằng ranh con này, mày bị điên à? Mau xuống đây, nếu không tao sẽ giết mày!"
Dịch Long Huấn càng nói, thằng bé càng ngậm chặt hơn. Ngay cả sức lực của những người thuộc hạ cũng không thể địch lại. Chừng đó nam nhân từng lăn lộn, đấm đá nhiều vậy mà không thể gỡ nổi thằng nhóc đang bám trên người Long Huấn xuống.
Miệng hắn vẫn tiếp tục rủa:
" Thằng oắt con chết tiệt, nếu mày dám thả ra tao sẽ chọc tiết mày, sau đó sẽ băm xác mày như băm thịt heo vậy"
Dứt lời, thằng bé thoát khỏi người Long Huấn thật, nó ngồi bệch xuống đất mếu máo gọi.
" Mì trứng thật dở, mì trứng nhai không được… Mao Mao không thích mì này"
" Thằng ranh con, mày tới số rồi"
Đối mặt với một Mao Mao ngốc nghếch đang tủi thân vì không ăn được mì trứng, Long Huấn chỉ hận nếu có cây súng ở đây hắn sẽ giết chết cậu. Mặc kệ cậu bé đang tự ngồi lẩm bẩm, hắn nói.
"Mày tới số rồi thằng chó con !"
Long Huấn định nhào đến, nào ngờ đã bị Cố Phi chặn lại, y cố gắng khuyên ngăn.
" Long Huấn, cậu đừng kích động. Nó dù gì cũng còn nhỏ, đã vậy còn bị điên…cậu là kẻ tỉnh táo đừng chấp đứa điên chứ"
"Nó dám cắn tôi, nó phải đền mạng"
" Aizzz! Đại nhân làm sao mà chấp kẻ tiểu nhân. Huống hồ gì nếu giờ cậu giết người Dịch Tan nghe… E là sẽ vỡ lỡ kế hoạch mất"
Dịch Long Huấn nghe vậy liền nuốt ngược hận thù vào trong, định tha cho thằng ranh con này một mạng thì nó lại nhào đến, cả người ôm chặt lấy chân anh, miệng không ngừng nói.
" Quaooo…. anh Mì Trứng đẹp trai, anh Mì Trứng đẹp trai quá. Anh chơi với Mao Mao nhé"
" Cút ngay, ông bảo mày cút ngay"
Dịch Long Huấn tức đến độ quát lớn, Viễn Minh cùng mấy người khác sợ hắn sẽ giết người thật nên cố gắng tìm cách tách thằng bé ra khỏi người hắn.
Cố Phi có khuôn mặt điển trai nhất trong đám thuộc hạ, y tiến đến chỗ thằng bé nhẹ nhàng nói.
" Nhóc con, em đừng hư nữa… Lại đây chơi với anh đi. Người em đang ôm chân kia rất khó tính, lại đây với anh nào"
Cố Phi thuộc tuýp ngược nhẹ nhàng thanh lịch, khác với Dịch Long Huấn một trời một vực.
Vẻ mặt của y cũng mang nét đẹp trai, vậy mà lúc hắn đưa tay ra đón lấy tay cậu bé thì một chuyện xảy ra.
" Bép!"
Tiểu Mao Mao dùng tay mình đánh lên tay hắn, sau đó cậu dùng má mình áp sát chân của Long Huấn cọ cọ như con mèo nhỏ, đoạn trả lời.
" Ai thèm? Ai thèm anh kia chứ? Mao Mao muốn Mì trứng thôi ! Ble Ble"
Cố Phi thật sự không ngờ mình lại bị một thằng nhóc chê bai, lòng tự ái nổi lên khiến y cũng gầm gừ theo.
" Này… Anh mày hiền thế này mà mày chê, cái người dữ như một con khủng long bạo chúa thì mày lại chết mê chết mệt. Điên mà khôn lỏi thế hả nhóc con, có tin anh đánh mày không!?"
" Anh Mì Trứng đẹp trai, anh Mì Trứng đẹp trai"
Cố Phi dường như bị tổn thương, y nhìn cậu nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!