Quý An Lê trên đường đi tâm trí lơ đễnh, trong đầu vẫn là hình ảnh con sói tuyết oai phong lẫm liệt dưới ánh trăng cùng với bộ lông bông xù như một quả cầu.
Chỉ tiếc rằng, cậu đã nhìn thấy nhưng không có cơ hội chạm vào để cảm nhận, huống chi đối phương là Thượng tướng, nếu cậu dám giơ tay ra ánh mắt sắc lạnh của người đó chắc chắn sẽ khiến cậu phải lùi xa ba bước.
Nhưng... hình ảnh đó dường như đã khắc sâu vào trong tâm trí, không thể nào xóa bỏ. Trước đây, cậu không bận tâm đ ến những lời hệ thống nói, thật sự chưa bao giờ để tâm.
Nhưng khoảnh khắc này, trong cơn mơ hồ cậu tự hỏi nếu thực sự có một bạn đời với bộ lông mềm mại dễ chịu như vậy, cảm giác chạm vào chẳng lẽ lại không thích sao.
Không chỉ nhận được điểm trị liệu X10 thông qua việc chạm, mà nếu ghép đôi với đối phương cậu còn có thể nhận thêm một phần giá trị, chưa kể cảm giác chạm vào đó là khiếm khuyết gen sao? Đó là niềm vui x3 nha!
Cho đến khi xe bay dừng lại cửa khoang mở ra Quý An Lê mới trở lại thực tại. Lần này cậu vốn chỉ định tham gia cho có.
Đừng nói gì, lúc này cậu vẫn còn tiếc nuối vì sẽ không còn cơ hội gặp lại hình thái thứ hai của Thượng tướng Lận nữa. Đây quả thực là cơ hội hiếm gặp khó tìm mà.
Khi bước xuống, Quý An Lê với ánh mắt trống rỗng không nhìn ai. Nhưng chính sự lạnh lùng không để ý của cậu lại khiến gương mặt đẹp đẽ ấy càng thêm phần xa cách, khiến người khác khao khát muốn bảo vệ và dành mọi thứ tốt đẹp nhất cho cậu.
Xung quanh vang lên những tiếng hít thở mạnh, Hội trưởng An vừa hoàn hồn liền ra lệnh cho đội bảo an cẩn thận bảo vệ, không để những người không được mời đến xem náo nhiệt gây ra hành động nào khiến Quý An Lê không vui.
Hội trưởng An biết rằng Quý An Lê có ngoại hình xuất sắc, nhưng bà không ngờ cậu lại đẹp đến mức này. Bà có thể hình dung được khi Quý An Lê bước vào sảnh tiệc sẽ mọi người sẽ chú ý thế nào.
Vì trên đường đến có chút vấn đề nên khi Quý An Lê đến trước khách sạn chỉ còn mười phút trước khi bắt đầu.
Cùng lúc đó, trong sảnh tiệc 18 Alpha ưu tú nhất đã có mặt từ trước. Dù tất cả đều là con cháu xuất sắc của các gia tộc nhưng nổi bật nhất là ba người.
Đầu tiên là Ngũ Hoàng tử dù có bốn người anh trai và không có quyền thừa kế ngai vàng, nhưng bản thân Ngũ Hoàng tử rất xuất sắc là người có cơ hội lớn nhất được chọn trong buổi xem mắt này.
Đứng thứ hai là con trai cả của Lận lão Nguyên soái
- Lận Dự, người có ngoại hình nổi bật và tinh thần lực cao, đã được lão Nguyên soái chọn làm người thừa kế của gia tộc. Trong tương lai, cả gia tộc sẽ thuộc về hắn ta. Chưa kể còn có một người em trai với sức chiến đấu mạnh nhất tinh hệ.
Thượng tướng Lận vì có khiếm khuyết gen nên sau này không có con cái cho nên sau này con của Lận Dự sẽ có Thượng tướng Lận làm chỗ dựa.
Người thứ ba là Nhị thiếu gia Giải Tửu của gia tộc họ Giải, còn rất trẻ nhưng đã có tinh thần lực cấp 2S tương lai đầy hứa hẹn. Ba người này có gia thế tốt nên được cộng điểm, nhưng 15 người còn lại cũng là những người ưu tú nhất.
Nếu người này không thích những người có thân phận quá cao thì có thể đơn giản nhìn vào vẻ ngoài.
18 người háo hức chờ đợi, trong đó Lận Dự cầm ly rượu đứng ở một góc nhìn đồng hồ trên tường miệng nở nụ cười nhã nhặn, thể hiện vẻ ngoài ôn nhu hòa nhã, nhưng thực chất là đang chờ tin tức từ người của mình.
Rất nhanh, vòng đeo tay kêu lên một tiếng, hắn ta mở ra xem thấy dòng chữ: [Nhiệm vụ hoàn thành] thì tâm trạng càng thêm phấn khởi.
Chỉ là sau khi thu tay lại, hắn nhìn đồng hồ với vẻ không hài lòng. Thật là khó mời, để bao nhiêu người chờ đợi chỉ vì một mình Quý An Lê. Cậu ta tốt nhất là đừng làm lãng phí thời gian của hắn.
Vừa nghĩ đến đây, cửa chính sảnh tiệc có động tĩnh mọi người lập tức nhìn về phía đó. Ngay lúc đó, cánh cửa kính xoay vòng và một dáng người thon dài bước ra từ bóng tối.
Dưới ánh sáng rực rỡ từ chiếc đèn chùm pha lê lớn trên trần, vị trí cửa ra vào được chiếu sáng rõ ràng khiến cho Quý An Lê xuất hiện trong ánh sáng lấp lánh càng làm nổi bật thêm gương mặt rực rỡ ấy.
Quý An Lê không có ý định chọn ai, nên khi đối diện với mọi người cậu rất điềm tĩnh, tự nhiên đi theo Hội trưởng An làm theo các bước, nhiều người đã đến như vậy dù cuối cùng cậu từ chối thì cũng phải xem qua hết rồi mới từ chối.
Từ chối ngay từ đầu sẽ khiến cậu có vẻ không có thành ý dù sự thật là cậu bị ép buộc phải đến đây chỉ để làm cấp trên từ bỏ ý định. Quý An Lê đành xin lỗi Hội trưởng An đi theo bà lần lượt chào hỏi những người trẻ tuổi. Nhưng sau khi chào hỏi một vòng cậu cũng không nhớ được mấy ai.
Hội trưởng An cảm thấy lo lắng khi thấy Quý An Lê càng gặp càng ít người, chẳng lẽ không thích ai thật sao? May mà chưa bắt đầu từ Ngũ hoàng tử và hai người kia, quả nhiên để ba người tốt nhất cuối cùng mới có ấn tượng. Chỉ mong ba người xuất sắc nhất có thể thu hút được Quý An Lê.
Hội trưởng An dẫn Quý An Lê đến chỗ Giải Tửu, lúc đầu Quý An Lê không nhận ra, thường ngày Giải Tửu mặc đồng phục bảo an và đội mũ giáp, chỉ có thể nhìn thấy mắt và miệng. Đến khi nghe giới thiệu tên, cậu mới nhận ra.
Giải Tửu hơi đỏ mặt, khẽ ho một tiếng ngượng ngùng: Quý tiên sinh.
Quý An Lê cười nhẹ: Giải tiên sinh.
Hội trưởng An thấy thái độ tự nhiên của Quý An Lê, biết rằng cậu không có ý gì đặc biệt nên tiếp tục dẫn cậu đi về phía trước đến một chỗ có cây xanh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!