Chương 8: Gặp Lại

Giải Liệt hiện đang làm việc tại Cục An ninh, nhưng mệnh lệnh từ quân đội hắn vẫn phải thi hành ngay lập tức, hơn nữa miễn là không tự mở khoang xe bay này thì sẽ an toàn hơn cả việc hắn ở đây.

Thời gian không còn nhiều, Giải Liệt lấy bộ đàm ra và nhanh chóng nhắc nhở Quý An Lê:

"Quý tiên sinh, tôi phải đưa hai người đến hiện trường để kiểm tra và ngăn chặn. Trước khi nhân viên an ninh mới đến, xin Quý tiên sinh nhất định không được mở cửa khoang."

Quý An Lê nghe ra quyết tâm liều chết trong lời dặn dò của hắn và nhíu mày, lập tức đưa ra quyết định:

"Tôi sẽ cùng các anh đến hiện trường trên xe bay này."

Không đợi Giải Liệt từ chối cậu nhanh chóng phân tích:

"Nếu anh yên tâm để tôi lại đây, thì chiếc xe bay này chắc chắn có thể chống lại vụ bạo loạn lần này, nếu có chuyện gì xảy ra, tôi có thể mở cửa khoang và các anh có thể vào trong trú ẩn."

Chiếc xe bay đặc biệt này tương đương với một tấm chắn bảo vệ. Nếu thực sự không thể ngăn chặn được thì không cần phải hy sinh thêm vô ích.

Giải Liệt không ngờ rằng Quý An Lê lại chọn cách mạo hiểm trong lòng dâng lên một cảm xúc phức tạp, nhưng thời gian không chờ đợi ai hắn quay lại nhìn về phía xa, nút cảnh báo đã chuyển từ màu cam sang màu đỏ, bên tai lại vang lên giọng của Quý An Lê:

"Hơn nữa, tôi là một trị liệu sư có thể lúc đó cần đến tôi để trấn áp vụ bạo loạn."

Đã chọn tham gia Liên minh trị liệu sư thì đây cũng là trách nhiệm của cậu. Giải Liệt nén lại sự xúc động lập tức ra lệnh:

"Tất cả các đội bảo an nghe lệnh ở nguyên vị trí, chỉ có hai người đi cùng chúng tôi, những người khác không được rời vị trí."

Hai cặp đội bảo vệ khác chỉ có tinh thần lực cấp S dù có đi cũng chỉ là hy sinh vô ích không cần mang theo, còn hai người hắn chỉ định là những người có tinh thần lực cấp 2S.

Giải Liệt cùng ba người và chiếc xe bay chở Quý An Lê nhanh chóng hướng đến hiện trường. Mặc dù khoảng cách gần nhưng nơi đó rất hẻo lánh, xe bay phải lượn vài vòng cuối cùng dừng lại ở đầu một con hẻm nhỏ, vì hẻm quá hẹp nên xe bay không thể vào được.

May mắn thay, tinh thần lực mạnh mẽ từ phía trước và âm thanh hỗn loạn của trận đánh vẫn có thể nghe và nhìn thấy rõ ràng. Giải Liệt bảo Quý An Lê ở lại trong xe bay còn hắn cùng hai người khác nhanh chóng tham gia trận chiến.

Trong con hẻm tối, chỉ có ánh sáng phát ra từ tinh thần lực mới có thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong. Mười mấy người mặc đồ đen đang vây quanh một bóng trắng, tốc độ nhanh đến mức gần như những tia sáng lướt qua, tấn công tinh thần khiến những người đến gần cảm thấy đau đầu muốn nổ tung.

Gầm! Đột nhiên, một tiếng gầm của thú dữ vang lên từ sâu trong con hẻm, kèm theo là tinh thần lực mạnh mẽ bộc phát làm cho những người mặc đồ đen đứng gần đó bị ảnh hưởng, động tác chậm lại.

Cùng lúc đó, những móng vuốt sắc nhọn như tia chớp nhanh chóng quét qua những người gần nhất, ngay lập tức xuất hiện vài vết cào đẫm máu. Cũng vào lúc này, Quý An Lê nghe thấy âm thanh này ngồi bật dậy áp mặt vào cửa sổ khoang xe.

Đây là phản ứng theo bản năng, cậu thực sự rất tò mò không biết người có tinh thần lực khiếm khuyết gen liệu có phải nửa người nửa thú không?

Khi Quý An Lê nhìn về phía trước vừa lúc một bóng trắng lóe lên nhảy vọt ra từ sâu trong con hẻm như tia chớp, tứ chi trước lao về phía trước trong không trung chậm rãi hiện ra trong ánh sáng giữa màn đêm lộ rõ hình dáng thật, và thân hình trắng như tuyết dính đầy máu lao về phía Quý An Lê.

Thân hình to lớn đôi mắt đỏ như máu cộng thêm móng vuốt sắc nhọn, nhìn thế nào cũng là một con thú dữ vô cùng nguy hiểm.

Lúc này không biết có phải do tinh thần bạo loạn khiến nó hoàn toàn mất kiểm soát, toàn thân lông trắng như tuyết xù lên cuối cùng oai phong lẫm liệt rơi xuống đất ngay trước mặt Quý An Lê, thậm chí cậu còn thấy đệm chân mềm mại của nó nhún xuống khi tiếp đất, bộ lông dài mượt cũng rung nhẹ.

Quý An Lê lúc này rơi vào trạng thái ngơ ngẩn. Cậu đã nghĩ đến việc hệ thống nói về gen thú của người có khiếm khuyết về gen, nhưng hoàn toàn không ngờ rằng cái gọi là hình thái thứ hai lại là... hoàn toàn hóa thú.

Quý An Lê chưa bao giờ thấy một con sói tuyết oai phong và to lớn như vậy, cảnh tượng vừa rồi của nó nhảy lên không trung từ bóng tối hiện ra trước mắt, khiến cậu phải mất một lúc mới thở nhẹ ra một hơi trong lòng dâng lên cảm xúc khó tả.

Một con sói tuyết thật oai phong đặc biệt là bộ lông trắng muốt đó, thật sự... lông xù như vậy sao? Sao lại xù đến thế?

Đôi mắt của sói tuyết đỏ ngầu dường như vẫn còn chút lý trí. Nhìn thấy ba người Giải Liệt chặn trước mặt nó không tấn công mà chỉ gầm lên một tiếng uy hiếp khiến họ lập tức lùi lại. Nó sắp mất kiểm soát rồi đã không thể kìm nén được nữa.

Khi hoàn toàn rơi vào trạng thái điên cuồng, ba người trước mặt này không thể chịu nổi một cú tấn công của nó.

Cũng vì còn giữ được lý trí nên nó chưa phát huy hết sức mạnh vốn có của hình thái thứ hai.

Những người mặc đồ đen phía sau nhìn thấy cảnh này định tiến lên, nhưng lệnh từ cấp trên là bằng mọi giá ngăn chặn kẻ đó đến buổi gặp mặt, nhưng hiện giờ có người ngoài can thiệp họ không tiện tiến lên.

Sau khi trao đổi ánh mắt, họ kích hoạt thuốc để tinh thần lực của đối phương bạo loạn trước thời hạn. Trong tình huống này, đối phương không thể nào xuất hiện tại buổi xem mắt nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!