Lão Bá tước sau khi xác nhận thời gian ngày mai sẽ gửi quà cảm tạ và lễ vật kết nghĩa với Quý An Lê, liền vội vã rời đi. Ông phải trông chừng đứa cháu trai nhỏ, sợ lại bị mấy kẻ lòng tham không đáy hãm hại lần nữa.
Quý An Lê tâm trạng rất tốt, quay đầu liền đối diện với ánh mắt phức tạp của Lận Cảnh, suy nghĩ một chút rồi hiểu ra:
"Anh đang nghĩ gì thế?"
Lận Cảnh nhìn dáng vẻ vui vẻ của cậu, trong lòng đã tự thuyết phục bản thân chấp nhận thực tế này. So với việc phải hạ bậc vai vế, điều quan trọng hơn là về sau Quý An Lê sẽ không bị ai bắt nạt nữa.
Nếu như vài ngày tới cậu thật sự không thể cứu được Jeff, ít nhất Quý An Lê muốn rời khỏi nhà họ Lận sẽ có sự giúp đỡ của lão Bá tước và thêm cả vai vế mới này, Lận Dự sẽ không dám làm gì cậu trước mặt người ngoài. Hơn nữa, có quan hệ với lão Bá tước, cha Lận cũng phải dè chừng nhiều hơn cả ở ngoài lẫn trong tối.
Nghĩ thông suốt, ánh mắt Lận Cảnh mang theo một nụ cười ấm áp:
"Không nghĩ gì cả. Sau này có thể mời đại ca của em đến nhà ăn một bữa cơm."
Nhân tiện củng cố lời đồn về mối quan hệ kết nghĩa này. Nếu không, dù tin tức có truyền ra ngoài, phần lớn mọi người cũng sẽ không tin nổi một chuyện kỳ lạ như vậy. Suy cho cùng, việc này đúng là quá sức hoang đường.
Quý An Lê nhướn mày, tiến lại gần hơn:
"Anh không lo sau này người khác hỏi cảm giác thế nào khi bạn đời của mình đột nhiên biến thành... chú à?"
Ban đầu cậu còn định đùa trêu Lận Cảnh, nhưng phản ứng của Lận Cảnh khiến lòng cậu vừa chua xót vừa ấm áp. Làm sao cậu không hiểu được suy nghĩ của Lận Cảnh chứ? So với tình cảnh của cậu, rõ ràng Lận Cảnh sẵn sàng chịu thiệt.
Lận Cảnh lắc đầu:
"Họ muốn hỏi gì thì kệ họ, đâu phải anh sẽ mất miếng thịt nào, chẳng cần để tâm làm gì."
Quý An Lê không nhịn được đưa tay ra, vô thức nhéo nhéo tai Lận Cảnh. Cảm giác trơn mịn và tinh tế này hoàn toàn khác với lúc cậu vuốt v e bộ lông mềm mượt của con sói tuyết.
Cậu khựng lại, nhận ra đây không phải là sói tuyết. Trước đây nhìn thấy sói tuyết nằm ườn ra để cậu thích làm gì thì làm, cậu đã quen đưa tay nghịch. Vừa rồi nhìn thấy Lận Cảnh ân cần như vậy, cậu lại không kìm được.
Nhưng đã chạm rồi mà họ là bạn đời, vậy cũng đâu có gì không ổn, đúng không?
Quý An Lê không nhịn được khẽ nói:
"Sao anh lại tốt như thế chứ?"
Điều này khiến cậu khó lòng lừa gạt Lận Cảnh, dù rằng những gì cậu làm đều vì tốt cho anh ấy. Đối mặt với một Lận Cảnh tốt như vậy, trong lòng cậu không khỏi dâng lên cảm giác tội lỗi.
Lận Cảnh lắc đầu:
"So với việc em cứu anh, mấy chuyện này chẳng là gì cả."
Quý An Lê đã cứu mạng anh. Những điều anh làm chẳng thấm vào đâu so với những gì Quý An Lê đã hy sinh vì anh.
Trái tim Quý An Lê như được xoa dịu, nhưng tiếc rằng vì sự cố của Jeff và việc Y Á bị dọa ngất, bữa tiệc vốn đã không còn kéo dài bao lâu lại phải kết thúc chóng vánh. Kết quả là nhiệm vụ thứ tư của Quý An Lê chỉ hoàn thành được một nửa.
Khi bữa tiệc kết thúc, họ bước ra khỏi cung và lên xe bay, thì hệ thống liền vang lên âm thanh thông báo đúng lúc:
[Đếm ngược 22 tiếng. Trong thời gian này, nếu ký chủ không hoàn thành nhiệm vụ "bảo vệ bạn đời", nhiệm vụ Bạn đời tình sâu nghĩa nặng sẽ bị tuyên bố thất bại và hình phạt sẽ được kích hoạt."]
Một khi nhiệm vụ đã chọn nhận, thì chỉ cần không bắt đầu là sẽ không kết thúc. Tương tự, một khi đã bắt đầu kích hoạt, phải hoàn thành trong vòng 24 giờ. Nếu quá thời gian mà chưa xong, sẽ bị tuyên bố thất bại.
Quý An Lê tuy đã biết trước, nhưng nghe thông báo này vẫn không khỏi bật cười vì tức:
"Có phải mày quá nhỏ nhen rồi không? Tao không biết chắc? Lại còn nhắc thời gian chuẩn xác như thế. Chẳng qua chỉ là lợi dụng vài cái bug thôi mà. Mày nghĩ mà xem, tao kiếm thêm nhiều điểm hồi phục, trả nợ sớm hơn, đây chẳng phải là đôi bên cùng có lợi sao?"
Hệ thống: "..."
Nghe cũng có lý, nhưng ai mà ngờ được một người vốn lẽ ra sẽ "bay màu" trong thế giới sách lại lợi dụng nhiệm vụ để kiếm bug cơ chứ? Không chỉ lợi dụng, mà còn lợi dụng rất nhiều.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!