Chương 41: Nước cờ sau

Quý An Lê từ đầu đến cuối luôn giữ nụ cười rạng rỡ, chỉ thiếu mỗi việc vẫy tay chào Quý Thần Hạo và nói: Tạm biệt, không bao giờ gặp lại.

Trong lòng Quý Thần Hạo rối loạn, xong rồi cậu ta không thể cứ thế mà rời đi. Jeff bên kia đã được sắp xếp, chỉ chờ ngồi không thu hoạch kết quả.

Nếu không hoàn thành nhiệm vụ, không thể nắm được Y Á thì rất nhanh cậu ta sẽ trở thành con tốt bị bỏ đi.

Quý Thần Hạo rất hiểu kết cục của một con tốt thí.

Người kia tuyệt đối sẽ không tha cho cậu ta, chỉ khiến cậu ta sống không bằng chết.

Ngước mắt nhìn quanh, những ánh mắt của các quý tộc và người trong giới thượng lưu đều đang hướng về phía mình. Có ánh mắt giễu cợt ghét bỏ và cả khinh bỉ.

Họ cười nhạo Quý Thần Hạo mơ tưởng trèo cao, muốn dựa vào người cháu trai được cưng chiều nhất nhà Bá tước, nhưng cuối cùng lại vấp phải tấm sắt cứng.

Quý Thần Hạo gần như phát điên.

Cậu ta nhanh chóng nhìn về một hướng, mong rằng người đó sẽ lên tiếng giúp mình ở lại.

Nhưng chẳng bao lâu sau hắn chạm phải một đôi mắt trầm mặc. Toàn thân Quý Thần Hạo lạnh toát. Xong rồi, cậu ta đã phạm phải điều cấm kỵ lớn.

Cậu ta lại nhìn về phía người đó vào đúng thời điểm này.

Quả nhiên, ánh mắt của Quý An Lê cũng theo hướng Quý Thần Hạo mà nhìn tới. Ngay lập tức, cậu trông thấy một thanh niên đứng ở góc tối cầm ly champagne từ xa quan sát mọi chuyện. Ngũ quan của người này cực kỳ giống với Lận Cảnh, nhưng chỉ khiến Quý An Lê muốn xé toang lớp mặt nạ giả tạo đó ra.

Lận Dự.

Người đứng sau thao túng Quý Thần Hạo hóa ra lại là Lận Dự?

Mặc dù đã đoán được phần nào, nhưng việc Quý Thần Hạo lại nhìn về phía Lận Dự thế này chắc chắn sẽ khiến Lận Dự phát điên.

Cơ hội quý giá thế này được dâng tận tay, Quý An Lê không chờ Quý Thần Hạo kịp sợ hãi mà rời đi, đã mở miệng:

"Cậu nhìn đại thiếu gia nhà họ Lận làm gì thế? Không phải chứ, chẳng lẽ hai người các cậu có gì đó riêng tư..."

Lời vừa dứt, tất cả ánh mắt ngay lập tức đồng loạt hướng về phía Lận Dự.

Không thể nào? Nghe nói lần trước đại thiếu gia nhà họ Lận cũng tham gia buổi xem mắt, chẳng phải chưa đính hôn sao? Đang yên đang lành, tại sao vào thời điểm này, Quý Thần Hạo lại nhìn đại thiếu gia nhà họ Lận như cầu cứu?

Tâm hồn hóng chuyện của mọi người trong sảnh 1 lần nữa lại bùng lên dữ dội.

Lận Dự suýt chút nữa bóp nát ly champagne trong tay. Dưới ánh mắt của bao người, anh ta buộc phải bước ra khỏi bóng tối:

"Vị tiên sinh này, dù tôi là anh trai của Lận Thượng tướng, nhưng chúng ta không quen thân. Dù cậu có cầu xin tôi, tôi cũng không thể nói giúp cậu được, xin lỗi."

Quý Thần Hạo cúi đầu, vội vàng giải thích để vãn hồi tình hình:

"Là tôi phải xin lỗi. Tôi rối trí nên tìm bừa người giúp. Lần này dù có hiểu lầm, tôi cũng không nên lớn tiếng. Tôi sẽ lập tức rời đi."

Hiện tại rời đi chỉ mất mặt, còn không đi thì mất mạng.

Không có cậu ta, Lận Dự vẫn có thể tìm một người khác để thao túng công tử nhà lão Công tước Y Á. Còn cậu ta, thật sự trở thành con tốt bị bỏ đi.

Lúc này, Quý Thần Hạo mới thực sự hoảng loạn.

Với dáng vẻ thảm hại như một con chó bị rơi xuống nước, cậu ta vội vàng rời đi. Văn Trăn cũng lập tức đi theo sau, nhưng khuôn mặt hắn tối sầm lại, như thể sắp nhỏ mực. Rõ ràng hắn không tin những gì Quý Thần Hạo nói trước đó.

Nếu là tính cách của Quý Thần Hạo, làm sao cậu ta có thể dễ dàng chịu thua như vậy?

Trước là Jeff, giờ lại là đại thiếu gia nhà họ Lận. Vị hôn phu trên danh nghĩa này rốt cuộc đã lén lút qua lại với bao nhiêu người? Còn hắn e rằng ngay cả tư cách làm một bước đệm cũng không có.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!