Chương 29: Ghen Tuông

Lận Cảnh nghe câu nói của Quý An Lê thì ngẩn người, rõ ràng không nghĩ rằng cậu sẽ đề nghị cùng đi.

Mặc dù nhiệm vụ này không nguy hiểm, chỉ là đi cùng và bảo vệ an toàn cho lão Công tước, thời gian cũng không dài.

Nhưng nghĩ đến một việc, Lận Cảnh do dự một lát, rồi mới lên tiếng:

"Em lo lắng về việc rối loạn kỳ ph át tình đúng không? Anh đã hỏi bác sĩ rồi. Sau khi đánh dấu tạm thời, hiệu quả là mạnh nhất trong vài ngày đầu. Trong khoảng thời gian này sẽ không có vấn đề gì, cũng không xảy ra tình trạng rối loạn hay ph át tình liên tục."

Nghĩ đến việc bác sĩ từng nói về sự bám dính và phụ thuộc sau khi đánh dấu, Lận Cảnh cố ý hạ giọng, nói thật nhẹ nhàng và chậm rãi, lo rằng Quý An Lê sẽ hiểu lầm là anh không muốn đưa cậu ấy theo.

Quý An Lê không nhận ra sự khác lạ trong lời nói của Lận Cảnh. Cậu chỉ nghĩ đến việc chuyến đi này có thể khiến Lận Cảnh nguy hiểm đến tính mạng, kiên quyết nói:

"Em muốn đi cùng anh."

Rồi cúi đầu, khẽ thở dài:

"Hơn nữa, em là trị liệu sư cấp 3S nếu có bất kỳ tình huống bất ngờ nào xảy ra, em sẽ là người hỗ trợ tốt nhất cho nhiệm vụ lần này của các anh."

Trị liệu sư vốn đã rất hiếm, mà trị liệu sư cấp 3S lại càng như

"lông phượng sừng lân". Dù nhiệm vụ lần này có lão Công tước, cũng chưa chắc có trị liệu sư cấp bậc này hỗ trợ.

Nhưng cậu thì khác.

Là bạn đời của Lận Cảnh lại đang trong thời kỳ tân hôn, việc đi cùng là hợp lý và không ai có thể phản đối.

Lận Cảnh do dự suy nghĩ một lát rồi nhẹ giọng hỏi lại:

"Em chắc chắn muốn đi chứ? Nhiệm vụ lần này chủ yếu là hộ tống lão Công tước, em sẽ phải ở bên ông ấy vài ngày đấy."

Anh không chắc Quý An Lê có được cha mẹ kể cho nghe về chuyện năm xưa không. Nhưng qua việc Quý An Lê thậm chí không biết đế quốc có mấy vị Công tước, có lẽ cậu hoàn toàn không biết gì cả.

Quả nhiên, Quý An Lê lần này nhận ra sự bất thường, cảm thấy kỳ lạ khi Lận Cảnh cứ nhấn mạnh về lão Công tước, liền nghi hoặc nhìn anh:

"Em biết rồi, anh vừa mới nói đó thôi, nhiệm vụ của anh là hộ tống lão Công tước. Có vấn đề gì sao?"

Qua vài ngày chung sống, Lận Cảnh cũng phần nào hiểu được Quý An Lê. Một khi đối phương đã quyết định, e rằng có kéo cũng không được, cuối cùng cậu ấy sẽ tìm cách để biết sự thật.

Vì vậy, anh quyết định không giấu giếm nữa:

"Thực ra, lão Công tước là dượng của em."

Cái gì?

Quý An Lê ngây người. Danh xưng xa lạ này hoàn toàn xa lạ với cậu, cậu chưa từng nghe qua từ cha mẹ, chứ đừng nói đến việc đối phương là dượng của mình

Suốt mười tám năm qua, cuộc sống của Quý An Lê rất đơn giản, gần như chỉ đi lại giữa ba điểm: nhà họ Quý, trường học, và nhà họ Văn. Vì vậy, trên tinh võng, rất ít người biết đến sự tồn tại của cậu, thậm chí còn chú ý đến Quý Thần Hạo nhiều hơn.

Thêm nữa, cậu sinh ra lại không có tinh thần lực, sớm được định hôn ước. Cha mẹ làm việc trong lĩnh vực nghiên cứu bí mật, nên cậu sống rất kín đáo, ít giao tiếp, cũng không tham dự các buổi tiệc.

Đây cũng là lý do mà ở kiếp trước, sau khi cha mẹ gặp chuyện không may cậu không chút nghi ngờ tin lời gia đình Bác cả.

Nhưng giờ đây, Lận Cảnh nói rằng lão Công tước là dượng của cậu?

Vậy còn dì của em?

Quý An Lê có một linh cảm mơ hồ. Nhiều năm qua, cha mẹ chưa bao giờ nhắc đến chuyện này. Điều đó chỉ có thể có nghĩa là hai gia đình đã cắt đứt quan hệ, thậm chí có liên quan đến người dì này.

Lận Cảnh không giấu giếm Quý An Lê.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!