Chương 28: Dính Người

Khi Quý An Lê cúi đầu, cậu đã có chút ý thức mơ hồ. Nhiệt lượng từ gương mặt ửng đỏ lan tỏa khắp cơ thể, tác dụng của chai xịt đã biến mất, cơn nóng mãnh liệt hơn lúc trước ập đến.

Bên tai chỉ còn tiếng thở của riêng cậu, kèm theo tiếng đập của trái tim, từng nhịp liên tiếp như đang đập vỡ màng nhĩ.

Đồng thời, mùi hương hoa đậm đặc quen thuộc lan tỏa ra, cậu biết đây là mùi của chính mình, hay nói đúng hơn... không chỉ riêng cậu.

Cậu nhớ ra mùi hương của mình và Lận Cảnh giống hệt nhau, vậy nên lúc này mùi hương bao quanh cậu là của riêng cậu hay của cả hai người?

Ngay lúc Quý An Lê như một con cá khô bị nướng trên lửa, những đầu ngón tay lạnh lẽo chạm vào sau gáy, nhưng ngay lập tức bị nhiệt độ cơ thể cậu tan chảy, những ngón tay trở nên nóng bỏng như da thịt cậu.

Dường như có ai đó nói gì đó bên tai, nhưng Quý An Lê đầu óc trống rỗng không thể nghe rõ một từ nào.

Khoảnh khắc tiếp theo, sau gáy bỗng như bị cắn, một nỗi đau ngứa ran lan tỏa, và ý thức của Quý An Lê hoàn toàn tách rời........

Khi Quý An Lê tỉnh dậy vào hôm sau, cậu cảm thấy giấc ngủ này thật sâu, như thể đã lâu lắm rồi mới ngủ ngon được như vậy. Cậu chìm hẳn xuống chiếc giường mềm, chỉ để lộ một bên mặt trắng bệch, mái tóc đen mềm mại rũ xuống bên tai. Điều duy nhất khác biệt là miếng dán che chắn được dán ở sau gáy.

Bị mái tóc che chắn một phần, có lẽ do vô tình chạm phải, Quý An Lê vươn tay sờ theo động tác đó cậu cũng mở mắt, rồi lại nhẹ nhàng che lại.

Sau một lát, Quý An Lê bỗng mở to mắt ký ức đêm qua ập về, cậu ngồi bật dậy nhìn xuống thân mình vẫn mặc nguyên bộ quần áo dài như đêm qua thì thở phào nhẹ nhõm. Cậu chỉ được đánh dấu tạm thời, chắc hẳn... không làm gì quá đáng đâu ha?

Quý An Lê không nghĩ cơn ph át tình lại mạnh như vậy. Ký ức cuối cùng của cậu chỉ là cảm giác bị bao quanh bởi mùi hương đậm đặc, như chìm trong một rừng hoa, hoàn toàn bị nhấn chìm và không thoát ra được, cho đến khi sau gáy như bị cắn, rồi sau đó không còn nhớ gì nữa.

Quý An Lê tin tưởng vào nhân cách của Lận Cảnh, chắc chắn đối phương sẽ không làm gì vượt quá phạm vi đánh dấu tạm thời, nhưng... Quý An Lê lại không tin vào bản thân mình.

Nếu như cơn ph át tình khiến cậu không kìm chế được hay làm điều gì đó khiến Lận Cảnh khó xử, thì danh dự cả đời của cậu há chẳng bị hủy hoại sao?

Nghĩ đến đây, Quý An Lê hơi lo lắng gọi hệ thống, định kiểm tra số điểm chạm hiện tại. Trước khi chai xịt hết hiệu lực, dù cậu đam mê vuốt v e sói, nhưng khi nói đến điểm chạm thì vẫn còn nhớ rõ.

Lúc đó cậu đã hoàn thành được bốn nhiệm vụ, một nhiệm vụ hàng ngày, ba nhiệm vụ chạm: Cái ôm tình yêu, Kề vai sát cánh, Gáy chạm gáy, Ôm eo, tổng cộng 190 điểm chạm.

Nhưng lúc này Quý An Lê chăm chú nhìn vào bảng điều khiển, cậu trợn mắt nhìn số điểm chạm có sẵn: ???

Có phải cậu nhìn nhầm không? Nếu không nhầm thì tại sao 190 điểm chạm mà cậu nghĩ, giờ đây đã lên đến 410 điểm?

Liệu hệ thống có thể tự nhiên tặng cậu nhiều điểm như vậy sao? Rõ ràng là không thể, vậy 220 điểm chạm dư ra này từ đâu ra?

Như thể nghe thấy Quý An Lê gọi nó trong trí não, hệ thống chui ra:

"Chi bằng, ký chủ tự kiểm tra chi tiết điểm chạm nhận được nhé?"

Quý An Lê ngồi ôm chăn ngây người. Cậu có một dự cảm không lành, liệu mình đêm qua có phải đã trong trạng thái mê man đến mức mất kiểm soát mà vô tình làm gì đó không thể tha thứ với Lận Cảnh không? Hay là cậu vô tình kích hoạt hoàn thành một nhiệm vụ ngẫu nhiên có điểm chạm cao?

Cuối cùng Quý An Lê vẫn nhấn vào chi tiết, khi nhìn thấy những mục cuối cùng, cậu đỏ mặt cố gắng kiên nhẫn nhìn:

"Không phải là nhiệm vụ chạm của người bạn đời mỗi ngày chỉ được một lần, và sẽ được làm mới vào lúc 0 giờ sao, sao tao lại nhận được hai lần?"

Hệ thống:

"Bởi vì đó là nhiệm vụ chạm của người bạn đời, tất nhiên là cả hai sẽ được tính, nhưng phụ thuộc vào ai chủ động sẽ tính cho bên đó, cuối cùng toàn bộ điểm chạm sẽ được trao cho ký chủ. Liệu việc ràng buộc người bạn đời này không phải là chắc ăn sao?"

Trước đây ký chủ còn nghĩ mình không xem xét kỹ, giờ hãy nhìn xem, đó là một hệ thống quan tâm đ ến ký chủ như thế nào.

Quý An Lê cảm thấy má mình nóng rực:

"Làm sao có thể? Ôm ôm, Kề vai sát cánh thì còn được, nhưng Chủ động hôn thì làm sao được?"

Hệ thống làm mới dữ liệu:

"À, việc này không phải do người bạn đời làm, mà là do ký chủ chủ động để người ta hôn, nên được tính vào phía cậu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!