Lận Cảnh từ nhỏ đã biết cha thiên vị, vì Lận Dự có sức khỏe yếu, thậm chí còn yếu hơn cả anh dù anh cũng mang khiếm khuyết gen. Cha không bao giờ cho anh biết tình trạng của Lận Dự mà chỉ căn dặn anh phải nhường nhịn anh ta.
Nhưng những sự việc xảy ra sau này khiến Lận Cảnh không ngờ cha mình lại thiên vị đến mức ấy.
Vì vậy, anh rời khỏi nhà họ Lận. Sau này, khi Lận Dự hạ độc anh cũng không rõ liệu cha anh có biết chuyện đó không hay đã ngầm cho phép nó xảy ra từ lâu rồi.
Bởi vì anh đã mất hết hy vọng và không còn muốn hỏi thêm một lời giải thích nào, anh hiểu rằng đứa con không được yêu thương sẽ chỉ nhận được một câu trả lời duy nhất khi hỏi bao nhiêu lần đi nữa:
"Nó đã khó khăn đến vậy, thì nhường nó một chút có sao đâu?"
Lận Cảnh không ngờ rằng sau hơn hai mươi năm sống, lần đầu tiên anh cảm nhận được sự thiên vị vô điều kiện đến từ một người chỉ mới gặp mặt ba lần, người chưa chính thức là bạ đời của anh.
Khoảnh khắc vừa rồi, anh cảm nhận được sự ấm áp đó một cách rõ ràng, muốn nắm giữ lấy nó, nhưng lại mặc định rằng nó sẽ biến mất khi đối phương rời tay, vì bản thân anh sắp không còn thời gian.
Do tác dụng của độc tố ảnh hưởng đến khả năng hồi phục của vết thương, để tránh làm Quý An Lê lo lắng Lận Cảnh không cho cậu theo vào khi anh đi băng bó lại.
Quý An Lê cũng không ép, chỉ nghĩ rằng Lận Cảnh ngại khi phải cởi đồ trước mặt một người chưa thân thiết nên đã lịch sự chờ ở ngoài.
Lận Cảnh thay băng xong trở ra thấy Quý An Lê vẫn giữ tâm trạng khá vui vẻ và việc này diễn ra nhanh hơn anh dự kiến. Nhưng với sự xuất hiện của cha và anh trai, họ không còn tâm trạng cho buổi hẹn hò như đã dự định, may là họ vẫn còn thời gian.
Lận Cảnh đưa Quý An Lê về khách sạn, đợi khi hai vệ sĩ đi cùng đưa cậu lên phòng rồi mới rời đi, trong lòng nghĩ rằng cần phải nhắc nhở Manfred tăng tốc. Họ đã vượt qua bài kiểm tra tiền hôn nhân, thế mà vẫn chưa tìm được căn nhà nào làm phòng tân hôn.
Quý An Lê tối đó ngủ rất ngon, trong khi bên kia cả nhà Bác cả của cậu chìm trong cảnh lo âu. Ánh đèn trong biệt thự vẫn sáng, mọi người ngồi đó nhìn Quý Thần Hạo đang cúi đầu, siết chặt tay thành nắm đấm.
Mấy ngày nay, Quý Thần Hạo bị tạm giữ trong phòng thẩm vấn để tra xét. Vì liên quan đến vụ mưu hại một trị liệu sư cấp 3S, quá trình tra hỏi cũng được tiến hành cẩn thận nhiều lần.
Nếu không nhờ phản ứng nhanh chóng khi nghe tin Quý An Lê là trị liệu sư cấp 3S, thì có lẽ bây giờ Quý Thần Hạo đã bị kết tội và giam giữ.
Lúc đó, khi thấy Hội trưởng An tìm đến Quý An Lê và nghe tin Quý An Lê đã tiến hóa lên cấp 3S, Quý Thần Hạo lập tức thấy tình hình tệ đi, thậm chí không thèm để ý đến Văn Trăn đang ngồi bên cạnh với vẻ hối hận, mà vội vã rời học viện về nhà họ Quý.
May mà hành động của hắn đủ nhanh, và hắn đoán rằng với sự thay đổi thái độ của Quý An Lê, nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội tốt để tố cáo với Hội trưởng An, nên hắn đã nhanh chóng dọn dẹp hết những bằng chứng có thể bất lợi cho mình.
Dù vậy, việc bị giam nhiều ngày cũng khiến hắn hao tổn không ít.
Bác cả của Quý An Lê nhìn đứa con yêu quý của mình mấy ngày nay trốn trong nhà không dám ra ngoài, lòng vừa thương vừa tức giơ ngón tay chỉ vào Quý Thần Hạo mà mắng:
"Con nói xem, có cần phải nóng vội như vậy không?
Không thể đợi thêm chút sao? Ta vừa đuổi nó ra khỏi nhà, mà con đã không kịp chờ đợi để ra tay. Nếu thành công thì thôi, đằng này lại thất bại và còn suýt hại cả bản thân! Con có biết ta đã tốn bao nhiêu công sức để giả mạo hồ sơ huyết thống, tước quyền thừa kế của nó không?
Con nghĩ ta không biết nhổ cỏ phải nhổ tận gốc sao? Ta chỉ định đợi thêm thời gian nữa, thế mà con lại hành động ngu ngốc như vậy, còn để lại cả bằng chứng, may mà con còn chút não để dùng sao cho kín đáo."
Nếu không phải hắn dùng phương tiện liên lạc của quản gia để liên hệ đám lưu manh, thì bây giờ không chỉ có Quý Thần Hạo, mà cả cha của hắn cũng phải liên lụy.
Trước khi đám lưu manh bị thẩm vấn, Bác cả đã nhanh chóng bịt đầu mối, chi một khoản tiền lớn để quản gia nhận hết tội thay Quý Thần Hạo, nói rằng hắn tự ý hành động vì thương xót chủ nhà của mình. Trước khi thẩm vấn diễn ra, quản gia đã tự tử biến mọi tội lỗi thành không có nhân chứng.
Nhưng khoản tiền đó đã khiến ông ta gần như cạn kiệt, tiền túi giờ sạch trơn khiến ông ta không khỏi giận sôi lên.
Quý Thần Hạo cúi đầu nghe cha rủa xả một hồi, sau cùng ngước lên, đôi mắt gầy guộc đầy vẻ oán hận:
"Nếu không phải cha giấu con chuyện về báo cáo gen của Quý An Lê, nếu con sớm biết anh ta là trị liệu sư cấp 3S, sao con có thể để anh ta đi? Nếu sớm chuyển được năng lực trị liệu của anh ta cho con, con đã là người được cả thiên hạ ngưỡng mộ!
Nhưng tất cả đã cha phá hủy, giờ cha còn trách con sao?
"Bác cả giận đến tím mặt:"Ta làm tất cả là vì ai? Nếu không phải tại con thích Văn Trăn, ta đã chẳng cần phá hủy hôn ước để đuổi nó đi!Vì con? Cha chỉ vì quyền lực thôi! Giờ đã đến nước này, cha có nói gì cũng vô ích, với lại tốt nhất là nên xem xét liệu nhà lớn của Văn gia còn có thể giữ vững hay không để quyết định xem cuộc hôn nhân này có nên tiếp tục không."
Quý Thần Hạo nói thẳng vào trọng điểm.
Với thân phận trị liệu sư cấp 3S của Quý An Lê, dù là nhà họ Văn hay nhà họ Quý cũng sẽ bị tầng lớp cao cấp của Đế quốc nhắm vào, không thể trục lợi được.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!