Chương 7: Sự Cố

Trời sáng, Lục Tu và Hồ Thanh Tuyền đưa Giang Hồng trở về trường.

Trong trường học không một bóng người, Giang Hồng nghi thần nghi quỷ, khắp nơi nhìn ngó.

Trên xe ngủ thiếp đi một lát, ở bên cạnh Lục Tu, cậu cảm thấy an tâm hơn nhiều, dường như bên cạnh vị học trưởng này có một khí tràng mạnh mẽ, tạo thành một vòng bảo vệ.

Tuy nhiên, Giang Hồng vẫn cố gắng giữ khoảng cách với Hồ Thanh Tuyền.

Sáng sớm, Hiên Hà Chí vừa đến làm, còn buồn ngủ, ngáp dài liên tục, cho rằng ba người họ đến trêu chọc mình.

"Nói lại lần nữa?" Hiên Hà Chí nói.

Hồ Thanh Tuyền: "Chính là như vậy, cậu ta cái gì cũng không biết, từ nhỏ đến lớn chưa từng thấy hiện tượng siêu nhiên, cũng không biết mình có tư chất linh mạch, vào trường cũng không ai nói cho cậu ta..."

Hiên Hà Chí đánh giá Giang Hồng nửa ngày với vẻ nghi ngờ, khó tin nói: "Cậu... cậu không biết? Đây là một trường học bồi dưỡng Khu Ma Sư và Hàng Yêu Sư."

Giang Hồng: "Cái gì? Thứ gì? Cái gì sư?"

"Khu Ma Sư." Hiên Hà Chí chỉ vào miệng mình:"Bảy một

-- ui, trượt rồi

-- ma, Khu Ma Sư." Rồi làm động tác "Rung chuông bắt yêu tinh linh linh địa linh linh".

Giang Hồng: "......"

"Là tôi thất bại." Giọng Lục Tu trầm xuống. Giang Hồng trốn sau lưng Lục Tu, lại nhìn Lục Tu, đang định nói "Không không, không liên quan đến huấn luyện quân sự",

Hiên Hà Chí lại vẫy tay, nói: "Cậu lại đây, Giang Hồng."

Giang Hồng thực sự sợ chủ nhiệm giáo dục lại biến ra cái thứ gì đó đầu rắn để khảo sát cậu.

"Đừng sợ, tôi là người." Hiên Hà Chí đại khái hiểu ra mọi chuyện, giọng điệu cũng ôn hòa hơn nhiều:"Lại đây, để tôi xem nào."

Giang Hồng đi qua, Hiên Hà Chí không có đột nhiên biến hình, chỉ là nhìn cậu từ trên xuống dưới, hỏi: " Cậu đã đăng ký cho trường chúng tôi?"

"Tôi không biết." Hai mươi bốn tiếng qua, Giang Hồng nói nhiều nhất chính là "Tôi không biết", "Mẹ tôi đăng ký cho tôi."

"Không thể nào?" Hiên Hà Chí nói:"Trường chúng ta không có mã số tuyển sinh, căn bản không có trong danh sách các trường đại học mà."

Giang Hồng bỗng nhiên nhớ ra, nói: "Là cái miếu gần nhà tôi... động Lão Quân, có một vị đại sư, trước khi thi đại học, mẹ tôi dẫn tôi đi xin quẻ, cùng ông ấy nói chuyện rất lâu..."

"Ông ấy nói vậy sao." Hiên Hà Chí mở máy tính, tìm cột người được cử trong bảng điểm của Giang Hồng.

"Nhất Vĩ đại sư?" Hiên Hà Chí hỏi, nghiêng đầu.

" Hình như chính là ông ấy!" Giang Hồng nói.

Hiên Hà Chí: "Đó là thầy trưởng phòng tuyển sinh của chúng ta."

Giang Hồng: "......"

Hồ Thanh Tuyền nói: "Có muốn gọi điện thoại hỏi bạn gái cậu một chút không?"

Giang Hồng: "Đốt... điền viên tịch."

Hồ Thanh Tuyền: "Chiêu hồn thử xem?" Giang Hồng chớp mắt, hồn bay phách tán nói: "Bỏ đi! Tôi thấy không cần thiết đâu!"

Hiên Hà Chí nói:"Cuối tháng năm là hết nhiệm kỳ. Biết đâu làm xong hồ sơ cho Giang Hồng, chiêu mộ đủ tám sinh viên này, vừa hay công đức viên mãn... tôi liền 'thăng thiên' luôn."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!