Chương 3: Bùa Hộ Mệnh

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mười phút sau, Giang Hồng nhăn nhó mặt mày, tay cầm một cánh tay giả, cùng người bạn cùng phòng kia hai mặt nhìn nhau.

"Tôi tên Kim." Bạn cùng phòng lên tiếng.

"Tôi tên Giang Hồng." Giang Hồng chỉ vào chiếc vali hàng hiệu màu lam của mình trên giường. Vậy là hai người đã chính thức làm quen.

"Đám sinh viên khóa trước ở phòng này là sinh viên y khoa," Kim giải thích, "Đây là mô hình họ dùng để luyện tập châm cứu. Để tôi làm cho! Cậu nghỉ ngơi đi!"

"Cùng nhau làm đi." Giang Hồng bắt đầu tranh giành cánh tay giả với Kim.

"Để tôi làm được rồi." Kim liên tục nhấn mạnh, "Cậu cứ nghỉ ngơi đi."

"Không không không," Giang Hồng nói: "Mẹ tôi bảo, à không, làm vệ sinh là nhiệm vụ mà......"

"Ba tôi nói, việc nặng con trai phải làm, không được để bạn bè làm......"

Cả hai người đều muốn tạo mối quan hệ tốt với đối phương. Giang Hồng nắm chặt cánh tay giả không buông, Kim cuối cùng chỉ đành nhượng bộ, để cậu làm những việc nhẹ nhàng hơn.

Kim có chiều cao gần 1m9, vóc dáng vạm vỡ, cơ bắp rắn chắc, không hề phô trương mà lại đầy uy lực, mang một khí chất nam tính mạnh mẽ. Mái tóc anh ta hơi xoăn tự nhiên, trên mặt còn lún phún râu, tạo cảm giác phóng khoáng và đáng tin cậy.

Giang Hồng lấy nước đi vệ sinh, thử vặn vòi nước nóng. Các đồ vật trong phòng ngủ gần như đầy đủ, có điều hòa, quạt điện, nhà vệ sinh riêng biệt khô và ướt.

Phòng ngủ rộng gấp đôi không gian Giang Hồng từng ở ký túc xá thời cấp ba. Mỗi người có bàn học và giường riêng, không phải kiểu giường tầng trên bàn học dưới thường thấy. Trong một góc còn có khu vực nghỉ ngơi nhỏ và chỗ đặt TV, đương nhiên, TV phải tự mua.

Quả nhiên là trường có điều kiện, cơ sở vật chất cho sinh viên năm nhất cũng rất tốt.

"Có thể dùng máy giặt không?" Giang Hồng trèo lên chiếc ghế dựa nhỏ, chuẩn bị giặt giũ.

"Không được," Kim đáp, "Không có đường thoát nước, nhưng dưới lầu có phòng giặt chung. Ây, cẩn thận!"

Giang Hồng đang đứng trên ghế gần cửa sổ, Kim lập tức từ phía sau vòng tay ôm ngang eo cậu, ý định đỡ lấy. Giang Hồng suýt chút nữa thì kêu lên, hai thằng con trai làm hành động này thật sự quá kỳ quặc! Họ mới chỉ quen nhau năm phút! Phản ứng này cứ như đang diễn một cảnh trong phim ngôn tình sến súa...... Hơn nữa Kim không ôm thì còn đỡ, vừa ôm vào Giang Hồng liền cảm thấy trượt chân, thế là cả hai ngã nhào, Kim thành ra ôm Giang Hồng theo kiểu công chúa.

Kim: "......"

Giang Hồng: "............"

Hai người bốn mắt nhìn nhau, bầu không khí có chút ngượng ngùng. Đột nhiên, ngoài cửa vang lên tiếng "khụ" nhẹ.

Giang Hồng và Kim đồng thời quay đầu lại, thấy một nam sinh cao gầy, da trắng nõn, đeo kính gọng đen, tóc mái bằng che gần hết lông mày, mặc một chiếc áo sơ mi đen.

"Aizzz." Nam sinh kia mặt không biểu cảm, quan sát cảnh Kim đang ôm Giang Hồng vào lòng.

Giang Hồng và Kim vội vàng tách ra, vẻ mặt cả hai đều có chút kỳ dị.

"Chào." Nam sinh kia lên tiếng.

"Chào." Giang Hồng ngượng ngùng đáp lại.

Nam sinh kéo vali hành lý vào phòng ngủ, đặt nó xuống chiếc giường của mình, rồi cầm lấy cánh tay giả đặt trên giường Giang Hồng, nhìn ngắm một chút rồi ném nó lên chiếc giường trống.

"Xin lỗi," Giang Hồng vội nói, "Chúng tôi đang dọn dẹp vệ sinh."

Nam sinh ra hiệu không sao, thổi nhẹ lớp bụi trên bàn, rồi nhìn chiếc thẻ trên giường. Chiếc thẻ bài vừa mới được treo lên, cùng phía với giường Giang Hồng, màu sắc cũng là màu lam, trên đó có ghi tên: Trương Tích Đình.

Giang Hồng lại chú ý đến thẻ bài trên giường Kim và chiếc giường còn lại của người bạn cùng phòng chưa đến. Thẻ của họ có viền màu đỏ. Tại sao lại còn phân biệt màu sắc thẻ bài nữa?

" Để tôi giúp một tay," Trương Tích Đình hỏi:"Muốn làm gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!