Dịch giả: Luna Wong
Đến kinh thành, Diệp Trường An phải vào cung hồi báo án kiện Thanh Sơn tự trước, liền để tất cả mọi người đi nghỉ trước. Nếu Cảnh Nhược Hi đã đáp ứng giúp hắn làm việc, cũng không tiện ở nhà Hà Dương Hồng nữa, nơi đó vắng vẻ, quá nhiều bất tiện, bởi vậy nàng cũng phải đi về chào hỏi mới dọn nhà.
Hà Dương Hồng tự nhiên là kinh hãi, chỉ cho rằng Cảnh Nhược Hi đang nói đùa, nhưng nhìn nàng để vàng lên bàn, lại có chút hoảng hốt. Nửa ngày thận trọng nói: "Nhược Hi a."
"Ân?"
"Không, không xảy ra chuyện gì chứ?" Hà Dương Hồng đầy mặt đều là lo lắng.
"Không a, không xảy ra chuyện gì a."
"Vậy tại sao Diệp đại nhân cho ngươi nhiều tiền như vậy?" Hà Dương Hồng nhìn khối vàng kia chỉ cảm thấy chói mắt: "Hắn muốn làm gì?"
Cảnh Nhược Hi ấm áp trong lòng, Hà Dương Hồng thấy một khối vàng lớn như vậy, phản ứng đầu tiên không phải oa thật nhiều tiền phát tài rồi, mà là lo lắng có phải nàng muốn làm chuyện nguy hiểm gì hay không, chỉ có người chân chính quan tâm mình, mới có phản ứng như thế, đại khái chính vì vậy, nàng hiện tại phải dọn đi, không chỉ dọn đi, tốt nhất là có thể cùng Hà Dương Hồng phân rõ giới hạn.
Ngày sau nàng giúp đỡ Diệp Trường An tra án, đắc tội với người là chuyện khó tránh khỏi, tuy rằng Hà Dương Hồng không có quan hệ thân thuộc với nàng, thế nhưng chỉ cần ở cùng một chỗ, đó chính là thân thuộc, nếu có người muốn gây bất lợi cho nàng, cũng sẽ gây bất lợi cho Hà Dương Hồng.
"Hắn không muốn làm gì, chính là mời ta giúp làm việc." Cảnh Nhược Hi nói.
"Thế nhưng cho nhiều tiền như vậy, có phải chuyện rất nguy hiểm hay không?" Hà Dương Hồng cảm giác tiền này có chút phỏng tay: "Nhược Hi a, tiền mặc dù tốt, nhưng nhà chúng ta cũng không phải không có cơm ăn. Nếu có chuyện nguy hiểm cũng không thể làm, phục vụ quên mình đổi tiền, không đáng a."
"Nào có chuyện lấy mạng để đổi bạc chứ." Cảnh Nhược Hi cười nói: "Ta cũng không phải cao thủ võ lâm, thủ hạ của Diệp đại nhân lại là một đám người tài ba, dù là thật có chuyện núi đao biển lửa gì, vậy ngươi suy nghĩ một chút, có thể sử dụng được ta sao?"
"Cũng phải a." Hà Dương Hồng ngẫm lại: "Vậy thì vì cái gì?"
"Đây là đưa cho ngươi bồi thường." Cảnh Nhược Hi nói: "Trước án tử oan uổng chúng ta, trong lòng Diệp đại nhân băn khoăn, lén cho bồi thường, tuy rằng với chúng ta là rất nhiều, nhưng Diệp đại nhân có tiền a, với hắn mà nói không đáng kể chút nào."
"Nga." Hà Dương Hồng bán tín bán nghi, nàng cũng biết Diệp Trường An đúng là có tiền.
"Mà ta cũng chỉ là làm mấy chuyện như giúp hắn chỉnh lý lại văn kiện thôi." Cảnh Nhược Hi nói: "Hắn nói trong tay đều là một ít sai vặt, tay chân vụng về, vẫn muốn timg một nha đầu dễ sai s. Ta đây không phải sao, vừa lúc được hắn coi trọng hợp duyên đi."
"Trong Diệp phủ nhiều nha đầu như vậy, sao hắn coi trọng ngươi được?" Hà Dương Hồng có chút không tin, thế nhưng cũng không dám nghĩ lùi.
Dù sao đừng nói Cảnh Nhược Hi là một còn người, dù là Cảnh Nhược Hi là nữ nhi mình, nàng cũng không dám tự dưng phỏng đoán Diệp Trường An, dù sao thân phận của Diệp Trường An cao cao tại thượng, nữ tử thích hắn có thể xếp hàng từ Diệp phủ đếm cửa thành, nói hắn không có hảo ý với cô nương nào, vậy là ai đều sẽ không tin tưởng.
"Ta cơ linh a." Cảnh Nhược Hi cười nói: "Được rồi, Ngũ thẩm, ta đây cũng không phải một đi không trở lại, chỉ là vì tiện mới không ở nhà nữa mà thôi. Lúc không có chuyện gì ta vẫn sẽ trở lại thăm ngươi a, ngươi có việc cũng có thể đi tìm ta, không có gì để lo lắng cả."
Khuyên can mãi, cuối cùng là trấn an được Hà Dương Hồng, Cảnh Nhược Hi cũng không phải muốn xa chạy cao bay, bởi vậy chỉ lấy một ít đồ dùng tùy thân liền ra cửa.
Diệp Trường An an bài cho nàng một nơi ở, nơi ở này cũng không ở Diệp phủ, cũng không ở nha môn, mà rất kỳ quái, ở trong nhà Yến Danh.
(Luna: ổng mai mối thiệt luôn hả)
Những thủ hạ này của Diệp Trường An, đại bộ phận là cô nhi không phụ không mẫu, ở trong Diệp phủ tương đương với ký túc xá tập thể. Chờ tới khi nào thành hôn, mới dời ra ngoài ở nhà nhỏ của mình, đương nhiên cũng sẽ không cách Diệp phủ quá xa, vừa có thể chiếu cố nhà, cũng có thể làm việc.
Bookwaves
Yến Danh tính là một tương đối đặc biệt, bởi vì hắn phụ mẫu tuy rằng đều không ở, nhưng hắn còn có một muội muội, muội muội chưa xuất các, hắn cũng lo lắng nàng ở nhà một mình, liền ở bên ngoài phủ, Diệp Trường An suy nghĩ một chút, trong nhà Yến Danh có phòng trống, vừa lúc, để Cảnh Nhược Hi cũng qua đó ở, có chuyện gì Yến Danh cũng có thể tiện thể chăm sóc một chút.
Đều là túc xá viên công, nghỉ ngơi ở đâu đều giống nhau, Cảnh Nhược Hi không có ý kiến gì, cùng ngày liền dời vào.
Muội muội Yến Danh Yến Tâm là một tiểu cô nương hoạt bát, kỷ kỷ tra tra, đại khái vẫn cảm thấy trong nhà chỉ có một ca ca rất buồn chán, đối việc Cảnh Nhược Hi đến bày tỏ hoan nghênh cực nhiệt thành, làm cho Cảnh Nhược Hi mặc dù tính tình lãnh đạm, cũng không thể không lên tinh thần ứng phó vài câu.
Thu thập thỏa đáng liền đến buổi tối, vốn tưởng rằng thế nào ngày kế tiếp mới bắt đầu làm việc, nhưng cơm tối vừa ăn xong, Diệp Trường An đã tới.
Diệp Trường An nói: "Ta mới từ trong cung trở về, ghé thăm ngươi một chút, ở chỗ của Yến Danh đã quen chưa."
"Tốt vô cùng." Cảnh Nhược Hi trực giác hắn không riêng gì đến xem mình: "Chỗ của Yến đại ca tốt hơn chỗ trước đó ta ở nhiều."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!