Dịch giả: Luna Wong
Hai người đang ở trong phòng nói chuyện, Diệp Kỳ đột nhiên chạy bước nhỏ tiến vào: "Thiếu gia, thiếu gia."
"Nói."
"Có người đi tìm Yến Danh." Diệp Kỳ có chút hưng phấn: "Thật sự có người đi tìm Yến Danh."
Diệp Trường An thoáng cái đứng lên: "Là ai."
"Là tăng nhân trong miếu." Diệp Kỳ nói: "Nhưng bởi vì sợ đả thảo kinh xà, bọn họ không dám đến quá gần, không biết cụ thể là ai."
"Bọn họ hiện tại ở nơi nào?"
"Đi hậu sơn." Diệp Kỳ bồi thêm một câu: "Chính là phương hướng hôm qua phát hiện người bị hại."
"Đi." Diệp Trường An nói: "Chúng ta trực tiếp qua bên kia chờ, xem rốt cuộc là xảy ra chuyện gì."
Diệp Kỳ vội đáp lời, Cảnh Nhược Hi vội nói: "Ta cũng đi."
Diệp Trường An tựa hồ có chút do dự, bất quá vẫn là gật đầu đồng ý, chỉ là căn dặn: "Đi theo phía sau ta đừng có chạy lung tung, ta sẽ để người bảo hộ ngươi. Thế nhưng bản thân ngươi cũng cơ linh chút."
"Ta biết, ta rất yêu mạng, tuyệt đối sẽ không đấu tranh anh dũng ra phía trước." Cảnh Nhược Hi bảo chứng: "Ta nhất định bảo chứng an toàn của mình."
"Vậy là tốt rồi." Diệp Trường An nói: "Đi."
Yến Danh lúc này giả dạng làm một thư sinh yếu nên sợ gió, thậm chí ban đêm gió núi lạnh, hắn còn che miệng ho khan một tiếng, vừa khụ vừa nói: "Tiểu sư phụ, trụ trì tìm ta có chuyện gì không?"
"Tiểu tăng cũng không biết." Tăng nhân dẫn đường nói: "Chỉ là bảo chúng ta thỉnh thí chủ đi một chuyến, đến nơi, người tự nhiên sẽ biết."
Đi một chuyến hoàng tuyền lộ a, nét mặt Yến Danh vẫn như cũ là ngây thơ vô tri, trong lòng cũng rất cảm khái.
Lúc Cảnh Nhược Hi nói cho hắn biết đêm nay sẽ cótăng nhân Thanh Sơn tự lấy mạng của hắn, hắn vẫn không tin lắm, dù sao Thanh Sơn tự là một mảnh tồn tại vạn người kính ngưỡng, nói cao tăng bên trong giết người, đây quả thực là một loại phá vỡ. Nhưng mắt thấy tất cả đều phát triển theo hướng nàng nói, cũng đi đến cái chỗ đó, liền để hắn không thể không tin.
Diệp Trường An bọn họ tới trước Yến Danh, thế nhưng bên vách núi đã có người.
Sợ đả thảo kinh xà, bọn họ không dám đi gần quá, cũng may gió núi gào thét, trái lại che cản một thanh âm bộ phận.
Bookwaves
Tối nay ánh trăng không sáng và rõ, lại cách khá xa, chỉ có thể thấy được có ba người, nhưng nhìn không rõ mặt lắm, ba người đều đứng ở bebe vách núi, hai tay tạo thành chữ thập, nhìn trời, trong miệng đọc lẩm bẩm, tựa hồ đang tụng kinh.
Người đầy tay máu tanh, tụng kinh niệm phật, tất cả mọi người có chút thổn thức, thế nhưng sợ bị phát hiện, cũng không dám nói chuyện với nhau.
Lại đợi một hồi, xa xa liền truyền đến tiếng bước chân, là hai tăng nhân mang theo Yến Danh đến rồi.
Yến Danh nhìn trái nhìn phải, dáng dấp tò mò.
Theo Yến Danh, còn có mấy bóng đen ẩn ở trong rừng, bất quá thân hình bọn hắn cực nhanh, mấy tăng nhân cũng không có phát hiện.
Mấy tăng nhân đi tới bên vách núi mười thước có hơn thì ngừng lại, nói: "Thí chủ, phương trượng ở bên đó chờ ngươi, ngươi sang đó đi."
"Nga." Gương mặt của Yến Danh mờ mịt, chậm rãi đi tới.
Yến Danh gặp qua Liễu Trần, biết hắn là đại phương trượng, đại điển cầu phúc buổi chiều hôm nay chính là hắn chủ trì. Thế nhưng khi hắn thấy một người khác, sửng sốt một chút: "Ngươi không phải…"
"Thí chủ." Lão giả mỉm cười: "Hôm nay chúng ta từng gặp mặt, thật có duyên."
"Là, lão nhân gia sao ngươi cũng ở đây?" Yến Danh không hổ là thủ hạ biết làm bộ nhất của Diệp Trường An, hình tượng thư sinh yếu đuối được gọi là rất thật, để Cảnh Nhược Hi biết rõ hắn có võ công tốt rất xa nhìn cũng còn có chút lo lắng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!