"Máu!"
Thiết Dực điểu hí lên, so với trong mộng cảnh đêm qua thì nay hình dáng đã rõ ràng hơn.
Mà mộng cảnh hiện tại có chút khác biệt, giờ phút này, trong mộng cảnh có một giọt huyết dịch màu kim sắc vô cùng to lớn đang lơ lửng giữa không trung, đó chính là máu của Thiết Dực điểu.
Nguyên bản Thiết Dực điểu đang truy sát Tô Vũ, nay giống như bị người câu mất hồn, ánh mắt nó mờ mịt nhìn về phía huyết dịch màu kim sắc kia, rất nhanh, Thiết Dực điểu liền từ bỏ việc đuổi theo Tô Vũ, mà chuyển hướng bay thẳng tới chỗ giọt huyết dịch lơ lửng trong hư không đằng xa.
Thiết Dực điểu càng bay càng nhanh, trong chớp mắt đã tới chỗ kim sắc huyết dịch, tiếp đó nó hí lên một tiếng, một ngụm nuốt trọn vẹn tinh huyết vào.
Oanh!
Thiết Dực điểu đột ngột bộc phát ra hào quang sáng chói, ánh sáng bắn ra khắp toàn bộ mộng cảnh.
Không chỉ thế, mà cơ thể nó cũng chợt biến lớn, cả người căng tròn như thể sắp sửa nổ tung.
Tô Vũ thấy vậy liền biến sắc, quả nhiên, ầm ầm một tiếng, mộng cảnh bắt đầu sụp đổ, Thiết Dực điểu nổ tung thành vô số điểm sáng màu vàng óng, mà Tô Vũ cũng bị chấn động nổ tan xác thân thể thành từng mảnh nhỏ.
Trong nháy mắt, cảnh tượng cuối cùng mà hắn thấy được trước khi ác mộng sụp đổ là có một quyển sách cực lớn, che khuất cả bầu trời đột ngột xuất hiện.
Quyển sách cấp tốc lật giấy, các trang khác đều là một mảnh trắng xóa, rất nhanh, quyển sách lật đến một tờ, Thiết Dực điểu điểm sáng màu vàng óng chợt dung nhập vào trong đó, trong nháy mắt khiến trang sách lóe sáng lên, chớp mắt sau, một bức đồ án hình Thiết Dực điểu đã in đậm trên trang giấy nọ.
Mộng cảnh dừng ở đây, Tô Vũ dần dần thanh tỉnh lại.....
"A!"
Đầu hắn đau nhức kinh khủng, toàn thân cũng ê ẩm thống khổ, tựa như mới rồi hắn thật sự bị con quái vật kia tạc nổ chia năm xẻ bảy cơ thể vậy.
Tô Vũ chậm rãi mở mắt ra, kinh ngạc phát hiện trong đầu mình vậy mà lại có một quyển sách như ẩn như hiện.
Đúng là quyển sách đã xuất hiện trong mộng cảnh ban nãy!
"Mộng cảnh hóa thành chân thực ư?"
Sắc mặt Tô Vũ có chút ngưng trọng, đã nhiều năm như vậy, lẽ ra việc phá giải giấc mộng vốn là sự tình khiến hắn vô cùng vui vẻ mới phải, nhưng hiện tại hắn đang rất băn khoăn, rốt cuộc vì sao cơn ác mộng lần này lại hóa thành sự thực?
Rốt cuộc nó chỉ là hư ảnh, hay là thật sự có quyển sách đang nằm ngay trong đầu mình?
Suy nghĩ của Tô Vũ khẽ động, sau một khắc, quyển sách kia bắt đầu lật giấy, rất nhanh nó liền lật tới trang có in hình đồ án Thiết Dực điểu.
"Thiết Dực điểu (Thiên Quân thất trọng):
Kỹ năng chủng tộc: Xé rách một cấp (tinh huyết mở ra), Thiết Sí trảm kích (tinh huyết mở ra)
Cơ sở nguyên quyết: Nạp Nguyên (tinh huyết mở ra)
Chỉ có ba hàng chữ ngắn ngủi này, vả lại cũng không viết bằng ngôn ngữ của Nhân tộc, mà là chữ viết của Thiết Dực điểu tộc.
Nếu là Tô Vũ không học qua, chỉ sợ căn bản xem không hiểu.
"Thiên Quân thất trọng, kỹ năng chủng tộc, cơ sở nguyên quyết..."
Tô Vũ nhíu mày, những cái này là sao?
Xem ý tứ trên mặt chữ thì cần phải thu thập tinh huyết để mở ra cái gì đó, nhưng rốt cuộc là mở cái gì?
Mở ra kỹ năng ư?
Thiên Quân thất trọng, hẳn là con Thiết Dực điểu trước đó bị hấp thu máu chính là Thiên Quân thất trọng, như thế thì có vẻ dễ hiểu hơn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!