Chương 49: Không Thể Trộm Đồ Ở Đây

Thương hội ở Hạ thị.

Nhà kho.

Hai người đi cùng với quản sự thương hội vào trong một nhà kho rộng lớn.

Khi thấy hết thảy mọi thứ bên trong, Tô Vũ liền choáng váng.

"Hôm nay là khóa thứ nhất, phân biệt thi thể!"

"Đây là nhà kho tổng của Hạ thị thương hội tại Nam Nguyên, bên trong có 132 cỗ yêu thi, phần lớn đều bị giết chết ở Chư Thiên chiến trường, trực tiếp kéo về, chưa được xử lý, nhiệm vụ hôm nay của ngươi chính là ở trong đây một ngày phân rõ thi thể!"

Liễu Văn Ngạn vứt xuống một quyển sách nhỏ, "Ghi chép số liệu của chúng, độ cao, độ rộng, trọng lượng, số lượng xương cốt..."

Tô Vũ giờ phút này một mặt ngốc trệ, mơ hồ có chút buồn nôn.

Mùi máu tanh quá nồng nặc!

Nguyên một ngày?

"Đi vào, hôm nay nơi này chỉ có một mình ngươi, dĩ nhiên, chớ làm xáo trộn những thi thể yêu tộc ở bên trong, giá trị của chúng rất lớn, ngươi mà làm hỏng thì không bồi thường nổi đâu."

Liễu Văn Ngạn dặn dò xong, suy nghĩ một thoáng rồi lại bổ sung: "Tới tối ta muốn nhìn thấy số liệu ngươi ghi chép, những chủng tộc không rõ, ta muốn nhìn thấy ngươi tự suy đoán, dù cho bịa cũng phải viết được cái tên ra cho ta!"

"Lão sư... một mình ta ư?"

Tô Vũ thấy họng mình đắng chát, nếu nói là sợ, vậy thì cũng không đến mức quá sợ hãi.

Nhưng nhà kho lớn như vậy, hơn nữa còn nồng đậm mùi máu tanh tưởi, thế mà ông lại ném một thanh niên mười tám tuổi một mình vào đây, thích hợp sao?

"Đúng vậy!" Liễu Văn Ngạn thản nhiên hỏi ngược lại: "Chẳng lẽ có chút chuyện thế này mà ngươi đã không thể chấp nhận nổi? Ở Chư Thiên chiến trường có đôi khi quân sĩ cần mai phục trong đống xác chết rất nhiều ngày, nếu mới chỉ nhiêu đây mà ngươi đã không thể chịu đựng được, vậy thì ta khuyên ngươi đừng tới Chư Thiên chiến trường làm gì, bởi vì ngươi đi cũng là chịu chết."

"Ta... Biết rồi!"

Tô Vũ không nói nữa, một người thì một người, rất tốt, nơi này có nhiều thi thể yêu tộc, chính mình còn chưa bao giờ được trông thấy qua, không biết có thể tìm ra từ trong mộng của mình một chút quái vật nào quen thuộc hay không.

"Đóng cửa!"

Liễu Văn Ngạn lui ra khỏi khố phòng, sau một khắc, người của thương hội Hạ thị trực tiếp đóng cửa lớn, cánh cửa kim loại cực kỳ dày nặng ầm ầm khép lại.....

Vừa đóng cửa, vị quản sự trước đó vẫn không lên tiếng mới phá ra cười, hơi có chút vui vẻ trên sự bất hạnh của người khác, y hỏi: "Liễu lão, đây là đệ tử nhập môn của ngài à?"

"Ừm."

Liễu Văn Ngạn không nhiều lời, quản sự cũng không hỏi thêm, nói ra cũng chỉ dư thừa.

Không phải đệ tử nhập môn, Liễu Văn Ngạn cũng sẽ không trả giá lớn mà để thương hội Hạ thị mở cửa nhà kho để một học viên tiến vào bên trong.

Nhà kho tổng của thương hội Hạ thị không phải là nơi mà ai cũng có thể tùy tiện bước vào.

"Liễu lão, dù sao cũng là người mới chưa từng ra chiến trường, quá trẻ tuổi, ngày sau ta sợ hắn sẽ phải mơ thấy ác mộng mấy ngày liền, có nên mở đèn không, giúp hắn dễ dàng một chút?"

Bên trong đã tắt đèn, chỉ có mấy ngọn đèn thợ mỏ tối tăm chiếu sáng, dưới loại trường hợp này nhà kho sẽ càng thêm âm u.

"Không cần, Văn Minh sư rất nhiều lúc đều phải làm việc với thi thể, nếu một cửa này còn chẳng qua được, thế thì tương lai gặp kẻ địch thật sự, hắn phải ứng phó thế nào?" Liễu Văn Ngạn thở dài, "Văn Minh sư mạnh mẽ trực tiếp đi Chư Thiên chiến trường bắt Thần Ma, trở về tiến hành nghiên cứu, nếu hắn muốn đi theo con đường của cường giả, vậy phải tập làm quen thôi."

Quản sự cười không đáp lời, Văn Minh sư... Nói chuyện này cũng quá sớm.

Số lượng người cả một đời kẹt tại giai đoạn dưỡng tính quá nhiều, không phải ai cũng đều được gọi là Văn Minh sư.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!