Hạ Long Võ hiển nhiên không có ý giễu cợt Chu Thiên Đạo, y vừa đi vừa nói: "Tối thiểu ca ngươi có gan dám đi thử! Nếu trăm năm trước ngươi đi Chiến trường Chư Thiên chém giết với đám Vương Giả vạn tộc, thì bây giờ ngươi đã thành Vô Địch rồi, sao đến mức khốn đốn ở bước này! Ta không học ngươi, ngươi không đáng để ta học theo!"
"..."
Hồi lâu sau, Chu Thiên Đạo mới lên tiếng: "Ngươi nói quá đơn giản, Hạ Long Võ, ta cũng muốn nhìn xem, ngươi có thể thăng cấp đến Vô Địch trong trận chiến với vạn tộc hay không! Đó là chịu chết, ngươi có hi vọng đến Vô Địch chi cảnh, hà tất vội vã chịu chết..."
"Nếu ngươi chết, Đại Hạ phủ còn ai chống đỡ? Gia gia ngươi? Hiện tại cũng không biết gia gia ngươi đang ở đâu..."
Bước chân Hạ Long Võ hơi chậm lại, y đáp: "Không sao, Nhị thúc ta còn sống, để hắn trở về là được!"
"Hắn ư? Hắn còn yếu hơn cả ta, đến lúc đó Đại Hạ phủ của ngươi có thể sẽ không còn là một trong tam đại phủ của Nhân cảnh nữa!"
"Không sao, dù sao cũng không tới phiên Đại Minh phủ của ngươi."
"..."
Chu Thiên Đạo phát hiện mình không cách nào trao đổi với Hạ Long Võ, dở khóc dở cười, nhìn thấy y muốn đi liền nói: "Ba năm sau Tinh Vũ phủ đệ sẽ mở ra, Đại Minh phủ có 10 danh ngạch, các ngươi có 20 danh ngạch, khi đó chúng ta hợp tác, thế nào?"
"Các ngươi quá yếu, không hợp tác với các ngươi."
"Hạ Long Võ!" Chu Thiên Đạo cả giận, "Ta từ xa xôi vạn dặm đến giúp ngươi, ngươi lại đối đãi với khách nhân như vậy ư? Đại Minh phủ của ta sao lại yếu? Ba năm sau, Đại Minh phủ sẽ phái những kẻ mạnh nhất đến Tinh Vũ phủ đệ! Nếu ngươi không nguyện ý hợp tác, vậy thì theo quy củ, ta đến giúp, ngươi chia cho ta một bộ thi thể Thần tộc!"
"..."
Vẻ mặt Hạ Long Võ biến sắc.
"Nếu không, hợp tác đi!"
Hạ Long Võ quay người, nhìn chằm chằm ông ta một hồi, không nhịn được mà mắng: "Vô sỉ!"
"Sao lại vô sỉ?" Chu Thiên Đạo bất đắc dĩ nói: "Chúng ta hợp tác, cũng không phải bảo ngươi bảo kê, tuy Đại Hạ phủ của ngươi rất mạnh, nhưng chúng ta cũng không yếu..."
"Hừ!" Hạ Long Võ hừ nhẹ một tiếng, một lát sau, thản nhiên nói: "Được! Nhưng nếu người Đại Minh phủ quá yếu, ta tình nguyện đưa ngươi một bộ thi thể Thần tộc! Kẻ yếu, không có tư cách hợp tác với Đại Hạ phủ ta!"
Dứt lời, Hạ Long Võ bay thẳng lên trên không.
Chu Thiên Đạo nhìn y rời đi, không khỏi thở dài, "Tiểu tử này... Ai, thật mạnh!"
Hạ Long Võ thật sự sắp bước vào một bước kia.
Trong khi ông nhìn thì có vẻ giống như y, trên thực tế lại kém xa.
Bởi vì trăm năm trước ông đã đến mức độ này, trăm năm sau vẫn không tiến thêm, trong khi trăm năm trước tiểu tử kia hẵng còn chưa ra đời.
Cái tên Hạ Long Võ ấy mỗi lần ông gặp lại thì y đều đang tiến bộ.
Khó trách lần này dám mạo hiểm như vậy, nghênh chiến Thần tộc tại Đại Hạ phủ, một trận chiến đánh giết năm cường giả Thần tộc.
Dù cho Thiên Nghệ Thần tộc rất mạnh, lần này cũng phải xót xa.
Chết năm đại cường giả không nói, ngay cả Thiên Nghệ thần giáo cũng bị nhổ tận gốc.....
Chiến sự Đại Hạ phủ, không ai biết.
Ngũ đại Thần tộc và giáo chủ Thiên Nghệ thần giáo chết, kẻ biết không đến mấy người.
Tin tức này quá cao cấp, không phải là thứ mà bọn họ có thể biết.
Thành chủ, Liễu Văn Ngạn và những cường giả khác đang thương thảo việc tiêu diệt toàn bộ Vạn Tộc giáo ngoài thành, những chuyện này cũng không có quan hệ gì với Tô Vũ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!