"Vì sao ư?" Liễu Văn Ngạn cười khổ đáp: "Hai lí do, thứ nhất, hạch tâm Nhân cảnh bị tổn thương, cho nên sức áp chế của Giới Vực biến mất."
"Thứ hai, trong truyền thuyết, thời kỳ Thượng Cổ nhân tộc có cường giả tuyệt thế tồn tại, trấn áp chư thiên vạn giới, vạn giới triều bái, Nhân cảnh làm trung tâm vạn giới quảng nạp bốn phương, khi đó đương nhiên Nhân cảnh không cần bố trí phòng vệ, chủng tộc nhỏ yếu mới cần tự vệ."
Tô Vũ rung động, "Thật sao?"
"Truyền thuyết mà thôi, có khi là tự dát vàng lên mặt mình, dù sao cũng có người đã nói như vậy." Liễu Văn Ngạn thở dài, "Mấy cái này không quan trọng, bởi vì không thay đổi được sự thật hiện giờ."
"Còn lại về sau ngươi hãy tự tìm hiểu, không phải ngươi hỏi vì sao đến cao đẳng học phủ tu luyện nhanh như vậy sao? Cũng là bởi vì học phủ bí cảnh, cái gọi là học phủ bí cảnh kỳ thật là một tiểu thế giới, từ một vài địa phương hoặc là thế giới có nguyên khí nồng đậm, lấy ra một mảnh vỡ không gian..."
Tô Vũ ngơ ngác, lấy ra mảnh vỡ không gian?
"Nói đơn giản thì là, tỉ như bí cảnh Chiến Tranh học phủ của Đại Hạ phủ, thật ra là năm xưa Đại Hạ vương tiến vào Kim Bằng giới, một đao đánh vỡ một khối tiểu không gian bên ngoài Kim Bằng giới, cướp về."
Tô Vũ ngây ngẩn.
Cướp... về?
Không đúng, một đao chém vỡ thế giới, còn lấy được một khối không gian nhỏ, trực tiếp mang về, đây là... Người sao?
"Kim Bằng giới nguyên khí nồng đậm, hơn nữa còn tràn ngập một chút Thiên Nguyên khí, cho nên chỉ cần làm tốt công tác giai đoạn trước, vào trong đó tốc độ tu luyện sẽ rất nhanh, cái này là nguyên nhân vì sao cao đẳng học phủ có thể nhanh chóng bước vào Thiên Quân cảnh."
Tô Vũ rung động, nhịn không được hỏi: "Nhân tộc có địa phương nào nguyên khí dư dả không, hoặc là Thiên Nguyên khí..."
"Có!"
Liễu Văn Ngạn cười nói: "Đương nhiên là có, nhưng... Nhân cảnh vốn nhiều người, mà không gian trong thế giới mình không thể tùy ý lấy ra, bằng không dễ dẫn đến thế giới sụp đổ, nếu người khác muốn đến nhân tộc chiếm tiện nghi, chúng ta phải đánh lại, ăn miếng trả miếng!"
"Những năm qua, nhân tộc phản công, diệt không ít tiểu tộc tiểu giới, chiếm lấy thế giới chi tâm của bọn hắn, trực tiếp mang cả Giới Vực trở về Nhân tộc, chế tạo thành Thánh địa!"
"Bị đánh mà không đánh trả không phải phong cách của chúng ta, đại tộc khó diệt, nhưng tiểu tộc cũng dám xâm lấn nhân tộc thì chính là muốn chết!"
Vị văn nhân này lộ ra mấy phần sát khí hiếm có.
"Ngươi cho rằng tư liệu tại Văn Minh học phủ là từ đâu ra? Thật sự cho là tịch thu được ở chiến trường Chư Thiên ư? Suy nghĩ quá đơn giản, đó đều là trực tiếp tấn công cướp đoạt!"
Sắc mặt Tô Vũ biến ảo, nửa ngày sau mới trả lời: "Bá khí! Ta còn tưởng nhân tộc vẫn luôn bị đánh, không ngờ chúng ta không chỉ chống cự được mà còn phản công."
"Đó là đương nhiên!"
Liễu Văn Ngạn cười ha hả bảo: "Không ra tay độc ác, chúng ta đã sớm trở thành thịt béo của vạn tộc rồi, ra tay độc ác chấn nhiếp một đám người, lôi kéo một đám khác, đây mới là căn bản để nhân tộc ổn định. Tựa như Đại Hạ phủ, Đại Hạ vương nhiều năm không xuất hiện, ngươi cho rằng hắn đang bế quan ư?"
"Chẳng lẽ không phải?"
Tô Vũ đơ người, không phải sao?
Không đều đối ngoại đều nói như vậy sao?
"Sao có thể!"
Liễu Văn Ngạn vuốt râu, cười xán lạn, "Cường giả vô địch sao lại một mực bế quan, Đại Hạ vương rời đi từ lâu rồi, hành tung cụ thể thì không rõ, nghe nói, chỉ là nghe nói... hình như Đại Hạ vương giết tới Thần tộc, có phải thật hay không không rõ."
"Mạnh như vậy?"
Tô Vũ cảm giác như hôm nay mình đang nghe truyền thuyết, quá kích động lòng người!
"Tại sao không tuyên truyền ra ngoài..."
"Tuyên truyền cái gì?" Liễu Văn Ngạn xem thường, bảo: "Đến chiến trường Chư Thiên đợi mấy năm sẽ rõ. Không đến chiến trường Chư Thiên, biết cũng vô dụng, có nhiều cảm giác nguy hiểm để đề phòng cũng tốt."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!