Tô Vũ mở mắt ra, sửng sốt phát hiện thì ra nãy giờ hắn vẫn đang đứng ở trên vai tượng đá.
Tượng đá vẫn là tượng đá, đại điện vẫn là đại điện.
Không có bất kỳ cái gì dị thường!
Trong lòng của hắn hơi rung động, mà bên cạnh hắn lại lơ lửng ba viên ngọc phù.
Tô Vũ không dám nghĩ nhiều, thu hồi chùy, cúi đầu cung kính nói: "Đa tạ tiền bối trọng thưởng!"
Hắn không biết đây tính là cái gì.
Là cường giả làm hay là cơ chế của cổ thành, dù sao có ban thưởng là điều đáng vui, trước cứ tỏ vẻ khách khí đã lại nói.
Hắn cảm tạ một tiếng, không có phản ứng.
Tô Vũ cũng không thèm để ý, lấy được ba viên ngọc phù, trong lòng hắn rất vui vẻ, có thứ này thì hắn có thể tùy ý rời đi. Ba viên trong ba ngày, thế mà còn có thời gian hạn chế, thôi được rồi, không sao hết.
Hắn không biết rằng tượng đá chỉ muốn để hắn đi nhanh một chút, quá phiền!
Nhiều nhất là ba ngày, ngươi xéo ngay cho ta.
Còn về những chuyện khác, nó cũng lười nhiều lời.
Mà Tô Vũ vui vẻ xong rồi thì trong lòng khẽ động, vừa rồi sao cơ duyên lại tới?
Vì rèn đúc, đúng không?
Xem ra lần này rèn đúc đã thu hoạch rất lớn, phương pháp hô hấp thu nạp thần bí kia cùng với ba viên ngọc phù đều là đồ quý giá.
Nếu bây giờ hắn tiếp tục rèn đúc có lẽ sẽ còn có chỗ tốt khác.
Điều này chẳng lẽ giống như Bách Đạo các, là một cơ duyên có thể kẹt quan sao?
Nghĩ đến đây, Tô Vũ lại phấn khởi, điên cuồng rèn đúc, nếu có thể mang tượng đá này đi, vậy thì càng tốt hơn nữa.
Tượng đá bị gõ tới ngây ngẩn cả người!
Đệch!
Ta đã cho ngươi đồ rồi mà ngươi còn chưa chịu cút?
Ngươi nện ta tới nghiện rồi à?
Ngươi mà có thể đem ta đi rèn thật thì coi như lão tử sống uổng phí nhiều năm rồi.
Nó có chút cạn lời, tượng đá cũng không nói gì, thế nhưng tần suất chấn động lại càng cường đại.
Oanh!
Thân thể Tô Vũ run rẩy kịch liệt, lỗ chân lông rướm máu, "Lực chấn động lại mạnh lên!"
Tượng đá vừa lòng thỏa ý, ngươi tiếp tục rèn đúc đi, ta dùng lực phản chấn đánh chết ngươi.
Nào ngờ Tô Vũ lại hào hứng nói: "Quả nhiên còn có cơ duyên, lực chấn động mạnh lên có thể giúp ta rèn luyện thân thể tốt hơn!"
Oanh!
Một búa tiếp tục nện xuống, thân thể Tô Vũ chấn động dữ dội, mà thần văn chữ "Chấn" cũng không ngừng rung động, kể cả Khoách Thần chùy cũng bắt đầu chấn động. Tô Vũ cảm nhận được áp lực cực kỳ cường hãn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!