*hồ bài: ăn bài của đối phương.
Conventer: lacmaitrang
Editor: Aki Re
Nha hoàn Tiểu Phương của Lục Vi đến Thúy Trúc hiên mời Du Uyển đi đánh bài một lúc, Du Uyển ngẩn người ở thư phòng của Lục Tử Khiêm.
Nàng chưa quên mình đang lên kế hoạch học tập kỹ năng kiếm tiền.
Lục gia chuyên kinh doanh tơ lụa, xưởng may, lá trà, ngọc khí đồ cổ cũng đều có đọc lướt qua, Lục Tử Khiêm từ thuở thiếu niên đã đi theo Lục lão gia học tập kinh thương, thư phòng bày đầy các loại sách báo thương nghiệp, trong đó còn có rất nhiều tiếng nước ngoài phiên dịch. Du Uyển chỉ học qua hai năm sách, chữ Hán đều nhận biết không được đầy đủ, đối mặt với thư tịch rực rỡ muôn màu, nàng thoáng như đang đặt mình vào bờ biển, không có chỗ xuống tay.
Còn không có nghiên cứu ra được cái gì, liền nhận được tin dữ Tam tiểu thư mời nàng đánh bài.
Du Uyển chân tình không muốn đánh bài, có thể nàng hiện tại mới gả vào Lục gia làm dâu không lâu, Tam tiểu thư cho mời, nàng không thích làm xấu mặt mũi của người ta.
Về hậu viện cầm túi tiền, Du Uyển bất đắc dĩ đi, trên đường nhịn không được suy nghĩ hão huyền, nếu nàng bài nghệ tinh thông, có lẽ chỉ riêng bồi mấy vị thái thái, tiểu thư đánh bài mỗi tháng đều có thể kiếm chút tiền. Đáng tiếc Du Uyển tiếp xúc với mạt chược không lâu, chỉ là một tân thủ nho nhỏ, làm sao có thể cùng Lục thái thái các người chơi lâu có kinh nghiệm so sánh?
Đại khái, cùng ba vị tiểu thư Lục gia chơi bài còn có thể có cơ hội thắng tiền.
Nghĩ tới đây, Du Uyển đối với ván bài ngày hôm nay, lòng tin lại nhiều hơn mấy phần.
Trong Lục gia, các thiếu gia ở tại toà nhà trong Lục phủ Đông Viện, các tiểu thư ở tại chính viện hậu phương cùng ba tòa tiểu viện sát bên. Đại tiểu thư Lục Huyên chính là con của Lục thái thái Chưởng Thượng Minh Châu, viện tử lấy tên Trúc viên. Nhị tiểu thư Lục Phù cùng Nhị gia Lục Bá Xương đều là con cái của Đại di thái, ở tại Sen vườn, Tam tiểu thư Lục Vi là muội muội của Lục Quý Hàn ở tại Đồng vườn.
Đồng vườn tiền viện trồng hai khỏa Ngô Đồng nước Pháp, lúc này chính vào cuối xuân, Ngô Đồng xanh mới, lá cây tán rộng che mát lục viện.
Du Uyển vừa vào cửa, liền thấy dưới cây ngô đồng bày biện một cái bàn vuông, ba người phân biệt chỗ ngồi Lục Quý Hàn, Lục Phù, Lục Vi. Cách ăn mặc âu phục của Lục Quý Hàn, áo sơ mi trắng ở cổ áo mở ra hai cái nút áo, hai tay áo cũng đều vén đến cùi chỏ, tư thái lười nhác. Hai nữ hài trẻ tuổi đều mặc váy xinh đẹp, Lục Phù là một thân váy liền áo màu lam nhạt, phía trên điểm xuyết đường viền hoa phức tạp đã có mấy phần phong thái Đại cô nương rồi.
Lục Vi mặc đơn giản chút, áo ngắn tay màu trắng phối cùng màu với váy dài như nước trong veo rất phù hợp với tuổi mười ba hiện giờ của nàng.
Du Uyển không ngờ tới Lục Quý Hàn sẽ ở đây.
"Đại tẩu tới rồi!" Lục Vi cười chạy tới, thân mật kéo tay Du Uyển lại. Du Uyển khí chất dịu dàng nhã nhặn, nàng rất thích.
Du Uyển nở nụ cười yếu ớt.
Dưới cây ngô đồng, Lục Quý Hàn tự nhiên không nhúc nhích, trong mắt giống như không có nhìn thấy người Đại tẩu tên Du Uyển này. Lục Phù cũng vậy, nàng cùng tuổi với Du Uyển, nhưng Du Uyển xuất thân bần hàn, Lục Phù thế nhưng là thiên kim hào môn có giáo dưỡng đàng hoàng, ở trường học cũng là thiên chi kiều nữ được cả đám người theo đuổi, người cao ngạo như nàng tất nhiên là rất xem thường Du Uyển.
"Tứ ca đã nói rồi, buổi sáng ta cùng Vi Vi chơi với ca ván bài, buổi chiều ca dẫn chúng ta đi dạo phố." Ghét bỏ quét mắt về phía Du Uyển, Lục Phù dùng giọng điện nói điều kiện đối với Lục Quý Hàn, nếu không phải như thế, nàng mới sẽ không lãng phí tốn thời gian cùng Du Uyển đánh bài.
Lục Quý Hàn điềm tĩnh ân một tiếng.
Lục Vi kéo cánh tay Du Uyển đi tới.
Lục Quý Hàn tầm mắt buông xuống, không nhìn thấy mặt của nàng, nhưng có thể trông thấy nàng mặc áo màu tím nhạt thêu sam cùng váy dài nền trắng thêu hoa, y phục này cũng không phải là quá đẹp, nhưng nàng có tư thái thật tốt, lộ ra ở giữa một đoạn eo nhỏ mảnh được y phục bó sát vào. Tay của nàng lộ ra bên ngoài, mu bàn tay trắng nõn, năm ngón tay nhỏ nhắn, móng tay rất sạch sẽ nhìn thấy thịt màu hồng.
Nàng như loại hoa sạch sẽ khắc sâu vào ấn tượng của hắn.
"Đại tẩu mời ngồi." Lục Quý Hàn ngẩng đầu, hướng Du Uyển cười cười, khóe môi hắn giương lên, trong tròng mắt đen mỉm cười như có như không.
Du Uyển gật gật đầu, bởi vì chỉ còn chỗ ngồi hướng tay Lục Quý Hàn mời, nàng liền ngồi ở vị trí hắn mời.
"Đại tẩu ở chỗ này đã quen thuộc chưa?" Trước khi động thủ đánh bài, Lục Vi nghĩ trước đó nên tâm sự chút, nha hoàn Tiểu Phương cũng sớm đã đem chuẩn bị tốt bánh kem kiểu Tây, nước trà bưng lên. Bốn cái đĩa màu phấn bên trên bày một khối nhỏ bánh kem, Du Uyển lần đầu tiên nhìn thấy loại đồ ăn này, nhịn không được quan sát người khác ăn trước như thế nào rồi ăn.
Lục Vi cầm lấy cái nĩa nhỏ, xiên theo cạnh góc khối bánh ngọt trứng tiếp theo đưa vào trong miệng.
Du Uyển đã hiểu, xem mèo vẽ hổ xẻ một khối nhỏ liền ăn, bơ vừa vào miệng, cảm giác dinh dính ngọt ngào, nàng sợ bên môi có lưu lại, nhanh chóng liếm khóe miệng một cái. Lục Quý Hàn vừa lúc trông thấy một màn này, cái lưỡi đinh hương của nữ nhân này liền thật khắc sâu trong đầu óc hắn.
"Y phục Đại tẩu mua ở cửa hàng nào, kiểu dáng thêu thùa thật là dễ nhìn." Ống tay áo Du Uyển có màu sắc hơi đậm, trên đường viền có thêu hoa đinh hương sinh động như thật, Lục Vi rất thích, nhẹ nhàng sờ lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!