Chương 20: Ngoan, đừng lên tiếng

Converter: lacmaitrang

Editor: Aki Re

Tiệm bán quần áo Cẩm Vinh của Lục Quý Hàn ở đường lớn phía Đông, là trung tâm thương nghiệp phồn hoa nhất Nam Thành.

Lục Vi cùng Du Uyển ngồi xe kéo đến, hai người đều không có mang theo nha hoàn.

Lúc tới gần tiệm bán quần áo, Du Uyển chú ý tới trước cửa hiệu có một chiếc xe hơi màu đen đậu lại, Du Uyển không hiểu những cái bảng số xe hơi kia, chỉ cảm thấy tất cả ô tô đều như thế, chỉ có nhan sắc là khác biệt.

"Tứ ca ở đây, lúc trở về chúng ta ngồi xe của huynh ấy." Lục Vi hừ một phát nói, buổi sáng Tứ ca đề nghị nàng mời Đại tẩu đến tiệm bán quần áo tham quan, lại đi tới trước, làm hại nàng cùng Đại tẩu chỉ có thể ngồi xe kéo tới.

Du Uyển cười cười.

Xe dừng hẳn, hai cô trước sau cùng xuống xe.

Tiệm bán quần áo là cửa hàng có hai tầng ba gian, đại khái là vì muốn bảo trì cảm giác thần bí, bên trên cửa kính ngoài tiệm được phủ một tầng vải che nắng, che giấu tình hình bên trong. Trước cửa đẩy bằng thủy tinh còn treo bảng "Không phải nhân viên công tác chớ tiến vào", Lục Vi cười hì hì đẩy cửa ra, dẫn Du Uyển tiến vào.

Cửa kính vừa đóng, bên trong như biến thành một thế giới khác.

Giữa trần nhà của tầng đầu tiên treo một cái đèn thủy tinh to lớn xa hoa, chung quanh cũng phân bố những ngọn đèn nhỏ có quy luật, đem toàn bộ mặt tiền của cửa hàng trở nên hào quang rực rỡ. Lục Vi đã tới một lần, không còn thấy kinh diễm như trước, ngược lại Du Uyển thì ngơ ngác đứng tại cửa ra vào, thoáng như vừa bước vào tiên cảnh của nhân gian. Toàn bộ lầu một chia làm ba khu vực, bên trái là kiểu sườn xám Trung Quốc, bên phải là váy kiểu Tây, ở giữa là khu vực trang phục kết hợp Trung Tây.

Ngày mai sẽ khai trương, các loại trang phục đã được bày ra, hai người Du Uyển vừa mới vào từ cửa bên trái tiện bán quần áo, bởi vậy Du Uyển liếc mắt liền thấy được sườn xám kiểu Trung Quốc treo ở khu giữa, món kia là kiện sườn xám hoa mẫu đơn đỏ thẫm do nàng tự tay làm ra. Mẫu đơn chính là vua của các loài hoa, sườn xám của nàng được bày ở giữa, cảm giác cũng có loại phong thái của Vương giả*.

*Vương giả: Vua

Du Uyển kìm lòng không được đi đến món sườn xám kia.

"Đại tẩu thật lợi hại, ta phải bội phục chết ngươi." Lục Vi đi theo bên cạnh nàng, giọng nói thành khẩn chân thành.

Thời điểm Du Uyển vừa gả vào Lục gia, cảm giác đầu tiên của Lục Vi đối với vị Đại tẩu này là rất đẹp, thứ hai cảm thấy Đại tẩu quá trong ôn nhu liễm*, cùng bọn họ giống như không phải người của một thế giới, có loại cảm giác xa cách. Lục Vi cũng không kỳ thị tiểu nữ nhân truyền thống giống như sống ở thời đại trước, nhưng loại khoảng cách này làm cho nàng cảm thấy mình cùng Du Uyển không có cái gì tất yếu để tiếp xúc nhiều, thẳng đến khi phát hiện Du Uyển có tài thêu tinh xảo, thẳng đến khi Tứ ca nói cho nàng biết Du Uyển muốn thiết kế trang phục, Lục Vi mới đối với Du Uyển có một loại cảm tình khác gọi là khâm phục.

*trong nhu ôn liễm: hiền lành, gò bó. Kiểu con gái siêu ngoan.

Du Uyển vô ý thức nghĩ muốn khiêm tốn, nhưng sườn xám của mình tự làm có thể treo ở chỗ này, lúc này khiêm tốn tựa hồ có chút giả.

Nàng nhìn về phía sườn xám được bày bên cạnh, từ đáy lòng nói: "Y phục bên này của Tứ Gia đều thật đẹp mắt."

"Đại tẩu đã để ý, muốn hay không thử một lần?"

Phía sau truyền đến giọng nam trầm thấp quen thuộc, ngả ngớn lại trêu tức, Du Uyển thu lại mặt cười, cùng Lục Vi đồng thời nhìn.

Lục Quý Hàn mặc một thân tây trang màu đen đứng ở đằng kia, cao lớn thẳng tắp, mặt mày thâm thúy, khóe môi có chút giương lên, có vẻ hơi tản mạn*. Đứng bên cạnh hắn là nam nhân tóc ngắn mặc đồ Tây, đối phương so với Lục Quý Hàn thấp hơn một nửa, màu da trắng nõn, dung mạo thanh tú, có loại khí chất của người đọc sách.

*tản mạn: rời rạc, không tập trung.

Lục Vi hướng Du Uyển giới thiệu: "Đại tẩu, vị này chính là Chủ tiên sinh quản lý tiệm bán quần áo."

Du Uyển lễ phép hướng Chu quản lý gật gật đầu.

Chu quản lý nở nụ cười thân thiết: "Đại thiếu nãi nãi."

Chào hỏi xong, Lục Quý Hàn nói với hắn: "Ngươi đi mau đi."

Chu quản lý liền rời đi.

Lục Quý Hàn tiếp tục chủ đề vừa nói, liếc sườn xám chung quanh nhìn một vòng, hắn cười nói với Du Uyển: "Đại tẩu khó có hôm được đi ra ngoài, không thể đến không được, thích cái nào liền thử một chút, không cần khách khí với ta."

Du Uyển khách khí nói: "Không cần, ta bồi Tam muội nhìn xem là được rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!