Converter: lacmaitrang
Editor: Aki Re
Từ chỗ muội muội thuận tiện lấy khăn tay tự thêu của Du Uyển, tâm tình Lục Quý Hàn rất không tệ. Cái hắt xì kia của hắn là giả, khăn cũng không có bẩn, bất quá trở lại viện tử của mình, Lục Quý Hàn vẫn tự tay đem khăn giặt một lần, lại dùng giá áo kẹp mỗi góc, treo ở trong viện.
"Cái khăn này của Tứ Gia thật là dễ nhìn, Tam tiểu thư đưa ngài?" Gã sai vặt Bình An bên cạnh hắn lại gần tâng bốc, khi hắn nhìn thấy Tứ Gia tự tay giặt y phục a, nhìn Tứ Gia phơi khăn nghiêm túc như phơi bảo bối như vậy, cái khăn này khẳng định là kiện vật rất hiếm có.
Lục Quý Hàn không có thừa nhận cũng không có phủ nhận.
Phơi khăn xong, Lục Quý Hàn đi thư phòng, lần trước mua cho nàng một chồng tạp chí còn đang đặt trong rương, Lục Quý Hàn nghĩ muốn đưa, nhưng nàng ngay cả từ điển Anh Hán hắn đưa còn cự tuyệt, những tạp chí này khẳng định cũng sẽ không nhận. Nhìn xem rương gỗ đỏ kia, Lục Quý Hàn cười cười, cho tới bây giờ đều là bọn muội muội đuổi theo hắn lấy đồ vật, hắn lần đầu tiên nghĩ muốn một nữ nhân, nàng lại không lại không chấp nhận tình cảm.
Vào giữa tháng sáu, Du Uyển lại tìm cơ hội ra cửa. Lần trước quyển tạp chí váy kia Du Uyển xem một tháng, chi tiết mỗi bộ y phục, đặc điểm đều hiểu rõ, nàng quyết định trong thời gian này mua mấy kỳ tạp chí mới nữa.
So với lần đầu tiên câu nệ tới tiệm sách, lần thứ hai Du Uyển thong dong hơn nhiều, hướng chủ tiệm sách Từ Nhuận Chi gật gật đầu, nàng đi thẳng đến mục đích muốn đi đến, thế nhưng Du Uyển tới tới lui lui tìm hai vòng, cũng không có nhìn thấy tạp chí nàng muốn mua.
"Lão bản, thế nào lại không có chủng loại tạp chí trang phục ta lần trước mới mua kia rồi?" Du Uyển không hiểu hỏi.
Du Uyển có dung mạo xuất chúng, khí chất dịu dàng, có khác biệt rất lớn với những khách nhân thường xuyên vào xem nơi này, bởi vậy, mặc dù Du Uyển cách một tháng mới đến, Từ Nhuận Chi vẫn nhận ra nàng, huống chi, người bao hết những cuốn tạp chí là công tử nhà giàu kia, cũng chính là người có cùng quan hệ với tiểu nữ nhân trước mặt này, Từ Nhuận Chi muốn quên Du Uyển cũng khó khăn.
"Xin lỗi, các tạp chí trang phục gần đây của tiểu điếm bán rất hút hàng, mỗi lần vừa lên mới đến đều bị cướp hết." Từ Nhuận Chi chân thật áy náy.
Mặt Du Uyển không khỏi lộ vẻ thất vọng, nhìn xem sách trong tiệm, nàng còn ôm một tia chờ mong hỏi: "Vậy còn trang phục tạp chí khác không?"
Từ Nhuận Chi tiếc nuối lắc đầu, thấy Du Uyển thật sự rất muốn mua, hắn đề nghị: "Thái thái có thể đi cửa hàng sách khác trong thành nhìn xem, có lẽ nhà khác có hàng."
Du Uyển cũng không biết trong thành có tiệm sách nào, Từ Nhuận Chi tiện nói luôn ba nhà có cửa hàng bán sách tiếng nước ngoài mà mình biết cho nàng.
Du Uyển dẫn Tú nhi đi tìm, nhưng đáng tiếc ba nhà có cửa hàng đã nghe ngóng được đều không có bán loại tạp chí này.
Du Uyển thất vọng ra về.
Đến cuối tuần, Du Uyển tiếp tục đi gặp Lục Vi làm bộ học tiếng nước ngoài, kỳ thật đều nhờ Lục Tử Khiêm phụ đạo cùng nàng kiên trì tự học, Du Uyển đã sớm tiến bộ vượt qua chương trình học bên này của Lục Vi, nhưng Du Uyển vẫn cần Lục Vi ngụy trang.
Sau đó, trên bàn sách Lục Vi, Du Uyển nhìn thấy được một bản tạp chí kỳ mới nhất, đây chính là tên tạp chí nàng thích nhất muốn mua nhất kia.
"Tam muội, đây, đây là của muội mua?" Du Uyển kinh ngạc hỏi.
Lục Vi theo ánh mắt của nàng nhìn sang, cười nói: "Không phải, muội ra ngoài chơi gặp Tứ ca, Tứ ca đưa cho muội, huynh vì muốn huấn luyện công ty của bọn họ mới thông báo tuyển dụng ba nhà thiết kế nên mua một rương loại tạp chí này, bất quá muội xem không hiểu, cảm thấy quần áo phía trên đều thật xinh đẹp."
Du Uyển mấp máy môi, cái ngày nàng lần đầu tiên đi mua tạp chí, Lục Quý Hàn cũng ở chỗ đó, cho nên có thể nói, Lục Quý Hàn cũng nhìn ra những tạp chí này đối với chuyên gia thiết kế thời trang muốn học làm váy rất có tác dụng, hắn liền giúp nhà thiết kế của công ty mua lại sao? Nhưng hắn đến cùng mua nhiều hay ít mà làm cho tiệm sách không có hàng vậy?
Du Uyển buồn buồn trở về Thúy Trúc hiên.
Chạng vạng tối Lục Tử Khiêm trở về cầm trong tay bốn bản tạp chí.
Con mắt Du Uyển sáng lên, nguyên lai Lục Tử Khiêm cũng mua bốn bản đưa nàng!
Bởi vì hơn một tháng dạy bảo này, Du Uyển đã một nửa coi Lục Tử Khiêm như lão sư, bây giờ thấy Lục Tử Khiêm mang đến kinh hỉ, Du Uyển kìm lòng không được hướng hắn cười: "Cảm ơn đại thiếu gia, ta hôm nay cố ý đi mua, nhưng không có hàng."
Mắt hạnh nàng nhuận nước, cười như nữ học sinh vừa được sách giáo khoa mới, Lục Tử Khiêm một bên cởi trường sam trên người một bên giải thích nói: "Không phải ta mua, Lão Tứ nhìn thấy nàng học được từ quyển tạp chí kia cũng không ít, có phần hứng thú nên hắn cũng mua mấy bộ cho nhà thiết kế bên kia, vừa mới nãy hắn nhờ ta đem bốn bản này đưa cho nàng, còn nói sau này có tập san mới hắn cũng đưa tới, bốn vị nhà thiết kế các nàng cùng một chỗ học tập."
Du Uyển ngẩn ngơ, lại là Lục Quý Hàn đưa?
Chẳng biết tại sao, Du Uyển luôn cảm thấy Lục Quý Hàn đưa tạp chí cho nàng không có mục đích đơn thuần như vậy.
"Cái này, bốn bản cộng lại là hai mười đồng tiền." Du Uyển nhỏ giọng nói với Lục Tử Khiêm, giọng điệu khó xử: "Mặc dù là người một nhà, nhưng nhận trắng của Tứ Gia lễ vật quý giá như thế, ta vẫn băn khoăn, sáng mai ngươi giúp ta đem tiền sách cho hắn đi." Nói xong, Du Uyển liền lấy ra trong bao tiền của mình hai mươi khối.
Lục Tử Khiêm bật cười, đối với bọn hắn mà nói, hai mươi khối tính là cái gì?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!