Converter: lacmaitrang
Editor: Aki Re
Trở lại Thúy Trúc hiên, Du Uyển ngồi một mình ở trong phòng ngủ, cố gắng nhớ lại đời trước bên người Lục Tử Khiêm thường xuyên có nam tử nào.
Nhưng Du Uyển không có bất kỳ đầu mối gì, công việc bên ngoài Lục Tử Khiêm sẽ không nói với nàng, trong nhà, Du Uyển cũng không có phát hiện Lục Tử Khiêm thân cận cùng ai nhất, quen thuộc nhất có hai người, một người là gã sai vặt của Lục Tử Khiêm tên A Vượng, một người chính là lão gia Lục Vinh. A Vượng năm nay hai mươi tuổi, trong nhà sớm đã lấy nàng dâu, đời trước nàng dâu A Vượng sinh con trai, A Vượng còn đưa tới Hỉ Đản.
A Vượng không có khả năng, lão gia Lục Vinh liền càng không thể, thứ nhất hai người là dưỡng phụ tử, thứ hai Lục Vinh đã có vợ có thiếp cùng nhi nữ song toàn.
Càng nghĩ, Du Uyển càng cảm thấy, vị kia của Lục Tử Khiêm, hẳn là người ở bên ngoài, có lẽ chính là cái người áo đen đội mưa đến rót thuốc khiến nàng sẩy thai! Toà nhà Lục gia tuy lớn, cũng có người trông nhà, nhưng ban đêm trời mưa phòng thủ tương đối lỏng lẻo, đối phương ngược lại còn có chút công phu...
Du Uyển siết chặt khăn.
Mặc dù nàng còn chưa biết hung phạm là ai, chí ít nàng cũng đã rõ ràng Lục Tử Khiêm vì sao không động vào mình, mình vì sao đưa tới họa sát thân.
Yên lặng ngồi nửa ngày, sắc mặt Du Uyển tái nhợt dần dần khôi phục bình thường.
Trước đó nàng sợ hãi chính là lại lần nữa chết oan, hiện tại làm rõ nguyên nhân, chỉ cần nàng tiếp tục cùng Lục Tử Khiêm giữ một khoảng cách, đối phương liền không có lý do hại chết nàng. Mà về phần Lục Tử Khiêm, lúc Du Uyển vừa trùng sinh liền từ bỏ suy nghĩ tranh thủ ân ái vợ chồng, Lục Tử Khiêm thích nữ nhân hay là nam nhân, cùng nàng có liên can gì?
Du Uyển coi như đã tâm bình khí hoà đi ngủ trưa.
Chạng vạng tối Lục Tử Khiêm trở về, người vẫn là người kia, nhưng chẳng biết tại sao, Du Uyển có chút không cách nào nhìn thẳng hắn, trong lòng có loại cảm giác không được tự nhiên, không tưởng tượng ra được chuyện hai nam nhân cùng một chỗ.
Lục Tử Khiêm không biết nhạy cảm đến cỡ nào, lập tức phát hiện ánh mắt né tránh của Du Uyển.
"Ngày hôm nay xảy ra chuyện gì?" Lục Tử Khiêm quan tâm hỏi.
Du Uyển biết thần sắc mình hơi quá, nàng cúi đầu xuống hơi do dự, nói mình bị Nhị tiểu thư Lục Phù chế nhạo chuyện không hiểu tiếng nước ngoài.
Lục Tử Khiêm nhíu nhíu mày, ánh mắt liền chuyển, rơi xuống trên bàn sách bên cửa sổ trên, nơi đó còn đặt tạp chí tiếng nước ngoài của Du Uyển.
Lục Tử Khiêm tuy là con nuôi, nhưng hắn được bồi dưỡng dựa theo tiêu chuẩn con trai trưởng Lục gia, hắn đã tập trung vào việc kinh doanh từ lúc tốt nghiệp đại học, quốc học, tiếng nước ngoài Lục Tử Khiêm học đều rất tinh thông, còn theo Lục Vinh ra cả ngoại quốc để nói chuyện kinh doanh.
"Nàng muốn học tiếng nước ngoài?" Lục Tử Khiêm nhẹ giọng hỏi.
Du Uyển ngẩng đầu.
Lục Tử Khiêm hướng nàng cười cười: "Nếu như nàng muốn học, ta có thể dạy nàng, kỳ thật tiếng nước ngoài không khó, ta sẽ dành thời gian để dạy nàng những điều cơ bản, miễn là học được ký âm, ngữ pháp, coi như ta đi ra ngoài, nàng cũng có thể tự học, ngành học tiếng nước ngoài này, chủ yếu vẫn là phải dựa vào việc đọc nhiều."
Du Uyển muốn học, nhưng khi nhìn vào khuôn mặt thanh tuyển ôn như của Lục Tử Khiêm, trong lòng Du Uyển vẫn là truyền đến một chút đau nhói. Đã từng, nàng hâm mộ vị trượng phu này, Lục gia lớn như vậy, hai vị di thái thái nhớ thương luôn thắng lấy tiền tiêu vặt của nàng, Lục Phù xem thường nàng, chị em dâu Liễu Tĩnh Nhàn khắp nơi ép buộc hắn, Lục Quý Hàn âm trầm ngấp nghé nàng, Du Uyển sống ở Lục gia có thể nói là nơm nớp lo sợ, nhưng chỉ cần nghĩ đến Lục Tử Khiêm, nàng liền không để ý đến.
Tại sao Lục Tử Khiêm có thể làm được một bên không thích nàng, một bên lại đối tốt với nàng?
"Thế nào rồi?" Lục Tử Khiêm thấy nàng dùng ánh mắt phức tạp nhìn mình, không khỏi bất an, hắn tựa hồ rõ ràng chuyện phức tạp của nàng, hắn sợ nàng hỏi.
Du Uyển không hỏi, chắc vì Lục Tử Khiêm đối với nàng cùng người nhà chiếu cố, thích nam nhân là một chuyện rất khó mở miệng đi, Du Uyển không đành lòng đâm vào vết sẹo của Lục Tử Khiêm, nếu như Lục Tử Khiêm xấu một chút, nàng có lẽ sẽ nhẫn tâm.
"Ta muốn học, nhưng ta đần sợ học không tốt, ngay cả chữ Hán ta cũng không biết được đầy đủ." Du Uyển hô khẩu khí, giống như bình thường cùng hắn hàn huyên. Nói đến, có lẽ ở cái Lục gia này, nàng cùng Lục Tử Khiêm đều là người bị xem thường, Du Uyển gặp phải phiền phức gì, chỉ có thể cùng Lục Tử Khiêm thương lượng, liền ngay cả ly hôn, Du Uyển cũng chỉ có thể cậy vào Lục Tử Khiêm đối xử với nàng tốt, nếu trượng phu kiên trì không đồng ý, nàng căn bản là không có cách nào ly hôn.
Lục Tử Khiêm cười: "Không sao, ta sẽ dạy nàng."
Du Uyển cười gật gật đầu.
Lục Tử Khiêm trầm tư một lát, thấp giọng nói bổ sung: "Bất quá đây là chuyện giữa vợ chồng chúng ta, nàng chớ có đề cập với người khác, bình thường nàng đi gặp Tam muội nhiều, có thể mượn sách của nàng, cũng nên đi nhiều thỉnh giáo tiếng nước ngoài của nàng, tương lai có người hỏi nàng học tiếng nước ngoài như thế nào, nàng liền bảo mình tự học cùng Tam muội."
Ánh mắt Du Uyển khẽ nhúc nhích, Lục Tử Khiêm đây là sợ người bên ngoài kia biết hắn đang dạy nàng, liền ghen a?
Du Uyển cũng không dám cùng đối phương tranh đoạt tình cảm của Lục Tử Khiêm, nếu không phải tiếng nước ngoài đối với việc nàng học tập thiết kế thời trang rất hữu dụng, nàng thậm chí còn muốn từ bỏ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!