Conventer: lacmaitrang
Editor: Aki Re
Ba người ở tầng hai đi dạo một vòng mới đi ra khỏi Hưng An lâu.
Buổi trưa nhanh chóng tới, Lục Vi đề nghị ra tiệm ăn, Du Uyển quên không được chuyện Lục Quý Hàn uy hiếp nàng ở tiệm sườn xám, nàng nhỏ giọng nói với Lục Vi muốn quay trở về.
Lục Vi rất tôn trọng quyết định của chị dâu, nhìn ca ca nói: "Vậy chúng ta trực tiếp về nhà đi."
Lục Quý Hàn từ chối cho ý kiến.
Xe tiến vào Lục trạch, lúc xuống xe, Lục Quý Hàn đem túi sườn xám của Du Uyển đưa cho nàng.
Du Uyển hướng Lục Vi nói lời cảm tạ: "Tam muội quá khách khí rồi."
Lục Vi cười hắc hắc: "Không sao, dù sao là Tứ ca bỏ tiền ra mà."
Tiểu cô nương thuận miệng nói, Du Uyển nhưng lại có loại cảm giác không được tự nhiên khi Lục Quý Hàn đưa cho nàng sườn xám, nàng lặng lẽ nhìn về phía Lục Quý Hàn liền thấy Lục Quý Hàn cũng đang nhìn nàng, bên môi nở một nụ cười có ý vị không rõ.
Du Uyển nhanh chóng thu hồi ánh mắt, tạm biệt hai huynh muội Lục gia xong nàng cầm túi quà trở về Thúy Trúc hiền.
"Đây chính là váy Tam tiểu thư đưa cho nãi nãi ư?" Tú Nhi vui vẻ nghênh đón nàng, nhưng lại phát hiện trong túi quà thế nhưng lại là một kiện sườn xám, nàng bối rối: "Không phải nói đưa cho nãi nãi váy sao?"
Du Uyển ở trước mặt huynh muội Lục gia chẳng khác nào nhà quê, lúc này rốt cục cũng có thể ở trước mặt Tú Nhi khoe khoang.
"Đây là một chiếc sườn xám kiểu phương Tây." Du Uyển cười giải thích nói, chủ tớ hai người vào phòng, Du Uyển vừa muốn lấy sườn xám ra cho Tú Nhi nhìn, bỗng nhiên nhìn thấy phía dưới sườn xám còn có cái hộp quà nhỏ màu hồng, hộp quà bên trong đựng bình nước hoa. Du Uyển trong lòng đột nhiên rụt lại, cơ hồ bản năng đem một nửa sườn xám đang cầm thả trở lại túi.
Tú Nhi còn chờ ở bên cạnh.
Tâm Du Uyển phanh phanh nhảy, không khỏi nhớ lại thời điểm Lục Quý Hàn ở lầu một cùng các nàng tách ra đứng bên cạnh cửa hàng nước hoa.
"Ta... ta đói... ăn cơm trước đi, ăn xong lại nhìn." Du Uyển buông thõng tầm mắt nói.
Không thể lập tức thưởng thức sườn xám, Tú Nhi có chút thất vọng, một bên đi ra ngoài một bên mong đợi nói: "Cơm nước xong xuôi nãi nãi mặc cho ta nhìn nhé."
Du Uyển miễn cưỡng vui cười.
Tú Nhi đi vào phòng bếp bảo dọn cơm, Du Uyển đi mấy bước nhanh chóng đóng cửa lại, mang theo túi quà đi vào bên trong phòng ngủ, ngồi ở trên giường, nàng khẩn trương mở hộp nước hoa màu hồng kia ra. Chỉ là cái hộp mang theo hương hoa hồng nhàn nhạt, Du Uyển nhíu mày mở hộp ra, liền thấy bên trong đựng một bình nước hoa xinh đẹp, trừ cái đó ra, còn có một tờ giấy nhỏ.
Du Uyển lấy tờ giấy ra.
"Nước hoa tặng mỹ nhân." Re: Thính hương hoa hồng:))
Chỉ với mấy chữ đơn giản, lại cho người ta cảm thấy một loại lăng lệ* khí thế, cực kỳ giống tác phong của Lục Quý Hàn.
*lăng lệ: đẹp đẽ + lạnh lùng + hoành tráng ( bác gồ bảo thế nhưng Re vẫn ko hiểu lắm)
Du Uyển chưa từng nhìn qua chữ Lục Quý Hàn, nhưng giờ khắc này, nàng rất khẳng định, bình nước hoa này là do Lục Quý Hàn nhét vào.
Du Uyển lòng trầm xuống, Lục Quý Hàn, quả nhiên lại bám lấy nàng sao?
Hiện giờ nàng không có tâm tình gì để thưởng thức nước hoa, Du Uyển một lần nữa đem nước hoa sắp xếp gọn gàng, một cái hộp quà nho nhỏ màu hồng đặt trong tay, so với thiên quân còn nặng hơn. Nếu món quá theo phong cách phương Tây này được giấu trong nhà thì bất kể nó ở đâu luôn có khả năng bị Tú Nhi hoặc Lục Tử Khiêm phát hiện, đến lúc đó bị hỏi, nàng thật không biết giải thích như thế nào.
Ném đi? Như thế Lục Quý Hàn có thể hay không ngầm thừa nhận nàng tiếp nhận tâm ý của hắn rồi, từ nay về sau càng khiến mọi việc nghiêm trọng thêm?
Du Uyển rất nhanh đưa ra quyết định, nàng muốn đem nước hoa trả cho Lục Quý Hàn, nàng còn nhớ rõ, đời trước Lục Quý Hàn cũng từng quấy rối nàng, bị nàng kiên định cự tuyệt về sau Lục Quý Hàn liền thu tay lại.
Càng nghĩ, Du Uyển chỉ có thể thông qua Lục Vi để gặp mặt Lục Quý Hàn, mà thứ hai Lục Vi phải đi học vì vậy Du Uyển phải chờ lâu thêm một tuần.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!