Chương 1: Phần 1

01

Ta trẹo chân trên bậc thang gỗ cuối cùng của trà lâu. 

Một thoáng loạng choạng, khi ta ngẩng đầu lên, qua khe cửa lớn, ta nhìn thấy phu quân từng thề yêu ta sâu đậm đang đè một nữ nhân xuống giường. 

Hai người họ quấn quýt không chút kiêng dè, y phục bị xé nát vương vãi khắp nơi vì sự vồ vập gấp gáp. 

Phu quân vốn luôn giữ dáng vẻ nghiêm nghị trước mặt ta, giờ đây lại dùng đôi ngọc uyên ương của chúng ta để trêu đùa, miết qua lại trên thân thể đầy đặn của đối phương. 

Cho đến khi ta nhìn rõ khuôn mặt kia, một tiếng sấm như nổ vang trong đầu, tai ta ù đặc, toàn thân run rẩy, suýt nữa không đứng vững. 

— Kẻ là con riêng của cha ta, hung thủ đã hại c.h.ế. t mẫu thân ta! 

Nàng đáng lẽ phải c.h.ế. t trong biển lửa để đền mạng cho mẫu thân ta mới phải! 

Hiện tại, nàng đang sống sờ sờ nằm dưới thân Cố Hoài Từ. 

Trên cổ cao của Thẩm Thanh Thanh chằng chịt những vết yêu cũ mới đan xen. 

Cố Hoài Từ vùi đầu vào đó, đắm chìm không muốn rời. 

Nàng qua khe cửa, nhìn ta bằng ánh mắt khiêu khích, tay quấn lên cổ Cố Hoài Từ, giọng ngọt ngào, thổn thức: 

"Tỷ phu, Thanh Thanh khó chịu quá." 

"Những gì tỷ tỷ còn thiếu trên giường, Thanh Thanh bù gấp đôi có được không?" 

Người từng là bông hoa cao ngạo trước mắt bao người, giờ đây lại khiến người ta ghê tởm đến cực điểm. 

"Thứ như nàng mà cũng dám nhắc đến Vân Nghi sao?" 

Cố Hoài Từ buông lời nhơ nhuốc, đầy rẫy những từ ngữ chẳng thể nghe nổi, rồi lại hung hăng đè lên nàng. 

Vết thương ở mắt cá chân như lan tới ngực, xé nát hận ý, khiến ta đau đến thấu xương. 

Thẩm Thanh Thanh vui vẻ ngắm nhìn, vừa kêu rên ám muội, vừa vươn môi lên áp vào đôi môi bạc của Cố Hoài Từ, khẽ khàng thì thầm: 

"Nhưng chẳng phải tỷ phu thích những kẻ hiểu lòng như muội sao?" 

"Nếu không, sao tỷ phu biết rõ đại tỷ chẳng thể dung kẻ khác mà lại đưa một t.h. i t.h. ể cháy đen ra lừa nàng ta, còn giấu muội ngay dưới mí mắt tỷ ấy để ngày ngày vui thú?" 

"Đến cả trà lâu cũng không tha, tỷ phu chẳng sợ bị tỷ phát hiện sao?" 

Cố Hoài Từ nghiến răng, cắn mạnh vào tai nàng. 

Nàng thét lên vì đau, hắn cười lạnh: 

"Nàng ấy ngay cả mạng cũng có thể cho ta, sao có thể nghi ngờ ta được chứ?" 

Trong phòng, lửa dục bùng cháy. 

Ngoài phòng, gió tuyết nổi lên dữ dội. 

Đứng giữa trời tuyết, ta ôm chặt lấy mối hận, lạnh đến thấu xương, giọng nói phát ra cũng run rẩy từng hồi. 

02

Đã bao lâu rồi? 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!