Chương 25: Hòa Bình Vĩnh Cửu!

Kim Ngưu lờ đờ mở đôi con ngươi xanh biếc của mình, Ngưu ngạc nhiên mở to con mắt của mình ra hết cỡ.

( T/g: Bây giờ Ngưu đang ở dạng linh hồn nha! )

Thứ đập vào mắt của Ngưu đó chính là khung cảnh Ngưu bị đóng băng dưới hình dạng một đóa hoa, những người còn lại đều tụ tập xung quanh đau đớn khóc lóc xin lỗi tới tấp mặc dù biết đó chỉ là vô nghĩa.

Nhưng thứ Ngưu bất ngờ không phải là vì điều này mà đó chính là trái tim của họ, nó có màu đỏ, một trái tim chân thành với mọi cảm xúc, vậy họ là đang thực lòng khổ sở vì sự ra đi của Ngưu sao?

Cái gì thế này? Là Ngưu cũng đang khóc sao?

Cảnh họ dần dần tan biến trong hư vô, Ngưu cũng đã nhìn thấy, một sự đau đớn không tên trỗi dậy mỗi lúc càng lớn......

Thượng Đế nhìn thấy linh hồn của Ngưu chỉ biết trầm mặc, sau khi Cự Giải là người cuối cùng đặt chân vào vòng luân hồi ông mới tiến đến chỗ Ngưu đang lơ lửng, Thượng Đế đặt lên vai Ngưu nói nhỏ hai chữ xin lỗi.

Ngưu lắc đầu ý bảo không sao rồi định bước vào vòng luân hồi thì Thượng Đế cản Ngưu lại bảo rằng " Vì con đã gây nên một kì tích rất lớn nên Cánh Cửa Thiên Đàng cho phép con có được một nguyện vọng còn ta thì được quay về lại chức Thượng Đế do không ai có ai đủ khả năng tiếp quản được "

Ngưu im lặng rất lâu sau đó mới nói rằng bản thân cần thời gian suy nghĩ để có đựơc một nguyện vọng mà bản thân không phải hối tiếc về sau.

Thượng Đế gật đầu sau đó dẫn Ngưu về Thiên Giới. Ngưu trong quãng thời gian trên đó suốt ngày chỉ lăn lộn rồi đôi lúc hé mắt xuống nhân gian thăm dò tình hình.

Sau cái ngày hôm đó, những người chứng kiến được cảnh tượng của 13 Chiến Binh liền ghi nhớ sâu đậm thậm chí còn truyền miệng cho nhau nghe về câu chuyện đã đem hòa bình lại cho Trái Đất kể cả Thượng Đế cũng đã xuất hiện. Các công trình văn minh ngày càng tiến bộ, đô thị ngày càng phát triển, người dân luôn được sống hạnh phúc với nguồn tài nguyên bất tận.

Nguồn tài nguyên bất tận này là nhờ phần thi thể bị đóng băng của Ngưu luôn được phát tán ra những hạt đốm sáng nhỏ xanh diệp lục và những người bị bệnh hoặc tật nguyền chỉ cần đến gần chỗ Ngưu thì lập tức cơn bệnh sẽ giảm xuống và tật nguyền sẽ được cứu chữa.

Do khối băng ấy quá thần kỳ và lợi hại nên khoảng 30 năm sau, đã có rất nhiều người đại diện cho mỗi quốc gia đến tranh giành lấy khối băng ấy nhưng kì lạ ở chỗ chẳng một ai có thể chạm được vào khối băng ấy.

Kết quả, cơ thể Ngưu trong lớp băng ấy vẫn mãi ở yên kể từ ngày hôm ấy. Nhân loại tưởng nhớ đến công ơn của Ngưu nên đã xây xung quanh là một khu vườn hoa được các quốc gia khắp thế giới chọn lựa ra những bông hoa quý hiếm nhất.

Bên cạnh là một khu bệnh viện hiện nay được trở thành trung tâm mà ai ai cũng biết đến, thậm chí nhiều người còn khâm phục tài khôn lanh của họ khi ở gần một nơi thần kỳ thế này.

Ngưu từ bên trên nhìn xuống vô cùng cảm thấy chán nản.

Ngưu là Nữ Hoàng Thiên Nhiên cho nên dù có chết cũng phải cung cấp cho thiên nhiên một nguồn năng lượng dồi dào, lỡ đâu loài người tàn phá làm cho thiên nhiên nổi giận gây ra thiên tai thì họ làm gì còn chỗ mà tái sinh?

- " Haizzz "

Ngưu thở dài một hơi rồi chìm vào giấc ngủ.

Ngưu ngủ đến nỗi chẳng biết trời trăng mây gió gì mãi cho đến khi Thượng Đế gọi dậy, tiện thể nhắc nhở cho Ngưu khi ở dạng linh hồn đừng ngủ quá lâu nếu không sẽ bị lũ quỷ nhìn thấy mà ăn sạch.

- " Thượng Đế này ... bọn họ hồi sinh rồi vẫn còn thứ gì đó siêu nhiên không ? "_ Ngưu đột nhiên lên tiếng hỏi.

- " Do bọn chúng có công ơn rất lớn nên vẫn giữ được năng lực kèm theo sự bất tử,... con cũng như vậy mà Kim Ngưu! "_ Thượng Đế đứng bên cạnh ôn tồn trả lời, tiện thể nói tiếp: " Ờ mà ta quên nói, 1 phút trên này bằng 10 năm ở dưới nhân gian vậy nên 1giờ bằng với 600 năm bên dưới "

- " Giề ?? Quắc đờ heo ??? Tôi đã ngủ bao lâu rồi ?? " _ Ngưu ban đầu tỏ ra hiểu nhưng sau khi câu nói của Thượng Đế vừa tuôn ra Ngưu đã nhảy dựng lên.

- " Bềnh tễnh! Con chỉ mới ngủ có 72 tiếng à, họ cũng chỉ vừa chuẩn bị hồi sinh chuyển kiếp thôi! "_ Thượng Đế ung dung bình thản nói sau đó quay lưng lại bước đi.

Kim Ngưu thở phào một cái rồi lại lướt mắt nhìn xuống bên dưới, không ô nhiễm, không bệnh tật, không đối xử bất công, quả đúng là một thế giới hòa bình yên ổn mà công sức đời trước để lại, bây giờ Ngưu chỉ cần ngủ một giấc nữa là họ đã hồi sinh...

Nhưng mà, con người vẫn rất dễ thay đổi... Ngưu đã chết giờ đây chỉ còn lại một linh hồn yếu ớt, họ thế quái nào cũng sẽ tìm ra cho mình một người xứng đáng để ở bên mình thôi ....

Lần kế tiếp Ngưu thoát khỏi giấc ngủ của mình một cách kỳ lạ, đó chính là sự thương cảm và những giọt nước mắt ở đâu liên tục rơi xuống khuôn mặt linh hồn của Ngưu mặc dù Ngưu không hề khóc, là ai? Là ai đang khóc vì Ngưu?

Kim Ngưu lập tức quay xuống nhìn bên dưới nhân gian, có một người thanh niên sở hữu khuôn mặt rất đẹp, đôi mắt dịu dàng chất chứa những nỗi buồn nuối tiếc khôn nguôi đang tiến về phía thân xác của Ngưu.

Bên ngoài cánh cổng khu vườn là hàng tá cô gái ríu rít chạy tới nhưng tiếc là đã bị 5 người vệ sĩ cao to chặn lại...

Cho dù có sở hữu ngoại hình khác nhưng Ngưu vẫn có thể nhận ra người đó, vì Ngưu đang ở dạng linh hồn nên rất dễ để nhìn linh hồn của người khác.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!