Chương 16: Âm Mưu (2)

Kim Ngưu lao đi với tốc độ chóng mặt, mặc dù chân Ngưu hơi rát bỏng nhưng chẳng sao cả. Lúc Ngưu đi ra khỏi vách tường dày đó, trước mắt Ngưu là một khu rừng rậm cứ ngỡ như rừng Amazon, Ngưu chẳng biết phải đi đường nào mới đúng thì đột nhiên một đường đi xuất hiện trong đại não của Ngưu, đường đi đó dẫn đến chỗ Demon Cấp A xuất hiện, thứ cuối cùng hiện lên đó chính là chiếc Đồng Hồ.

Thà có đường quay lại chỗ đang đi dang dở còn hơn là loay hoay ở đây tốn thời gian.

Nhưng…

Yên tĩnh?! Mọi thứ lại quá yên tĩnh đến kì lạ làm cho mọi cảm giác bất an trong lòng Ngưu ngày càng lớn. Nếu Ngưu trốn thoát được thì ắt hẳn bọn chúng đã biết nhưng vì sao lại không đuổi theo ? Chẳng lẽ đây là một cái bẫy mà bọn chúng sắp đặt?

Chắc không phải đâu…

Ngưu cứ thế lao đi đến chỗ mà Demon Cấp A đã xuất hiện, sau khi đã đến nơi, hàng loạt các Demon bu quanh nơi góc cây đổ bể đó rất nhiều, có thể so sánh với một đội quân hùng mạnh. Gồm 5 con Demons cấp S, 16 con Demon Cấp A, 21 Demon Cấp B, 45, 45 Demons cấp C và D. Bên dưới chân của bọn chúng có rất nhiều xác chết của nhân loại.

Ngưu ngạc nhiên vô cùng, rốt cuộc đã có thứ gì thu hút bọn chúng dữ vậy thì hình ảnh đồng hồ đó lướt qua. Ngay lập tức bên dưới đống đổ nát đó nổ tung lên, những con Demon gần đó đều cuốn theo vụ nổ mà biến mất không một dấu vết, vì vụ nổ quá lớn mà Ngưu cũng phải văng ra. Một tia sáng màu vàng chói đang từ từ bay lên rồi vụt về phía Ngưu, nó cứ bay lơ lửng trên không trung trước mặt Ngưu, Ngưu ngờ vực đưa tay lên, chiếc đồng hồ ngay lập tức dừng phát sáng mà rơi xuống lòng bàn tay của Ngưu.

*bụp*

Ngưu giật mình quay lại khi nghe thấy tiếng động lạ phát ra đằng sau, đó là tiếng va chạm khá mạnh diễn ra đằng sau Ngưu. Nhưng khi Ngưu quay lại thì chẳng thấy gì hết với lại đây là trên không trung làm sao có ai hoặc một thứ gì đó đụng vào được, nếu như có thì đáng lẽ đã đụng trúng Ngưu, đằng này chẳng có cảm giác gì hết.

- " Chu Tước "

Ngưu nhìn đằng sau mình một lúc lâu rồi cầm chiếc đồng hồ trong tay thật chặt, quyết định làm nó thành một sợi dây chuyền rồi bỏ vào chiếc áo thun rộng rãi, người ngoài nhìn vào chắc chắn không thể nhìn ra được.

Ngưu gọi Chu Tước, lần này xuất hiện hoành tráng hơn. Bầu trời xuất hiện một vòng xoáy lớn, những trận sấm sét lôi đình liên tục đánh xuống, cây Thương được bao bọc bởi những ngọn lửa từ từ rơi xuống trước mặt Ngưu. Ngưu cầm nó rồi xoay hai ba vòng, viên ngọc ở phía đuôi đã chuyển sang đỏ thẫm.

Ngưu dừng sử dụng năng lực gió, thả rơi bản thân theo cách tự do, gần đáp xuống mặt đất nơi các Demon đang đứng thì Ngưu sử dụng năng lực nhảy lộn ngược lại về phía sau, liên tục tung ra những chiêu đẹp mắt.

Các Demon dần dần bị đánh bại, nhờ ơn vụ nổ mà các Demon khó nhai đều bị tiêu diệt hết nên bây giờ chỉ còn lác đác Demon cấp B và còn lại đều là C và D.

*Khục, khục*

Sau khi các Demon đều gục hết thì Ngưu liền ngồi bệt xuống ho dữ dội, lần này ra máu nhiều hơn trước. Ngưu có hơi choáng váng một chút sau đó liền biến mất.

〰❇〰❇〰❇〰❇〰❇〰❇〰❇〰❇

Vị anh hùng Kim Ngưu sau khi đánh bại hết các Demons hung ác được mọi người tung hô rất long trọng nhưng nàng ta nào có biết hay đó chỉ là một biểu diễn, đằng sau tấm màng đỏ là một sự thật vô cùng tàn khốc.

Nàng ta tính tình ôn hòa, gặp người khó khăn liền giúp đỡ, lạc quan vô tư yêu đời, dù bao khó khăn cũng vượt qua. Nàng đâu biết có hay biết được lòng người như đáy biển sâu vô tận.

Cuối cùng nàng chết nhạt nhòa, trong sự oan ức khổ đau, chỉ ai thân cận hiểu rằng, nàng chết vì lòng vị tha của mình. Dòng đời xô đẩy, lòng vị tha ấy là dành cho những người đồng đội mà mình tin tưởng.

Hai kiếp ròng rã vạn năm, hai kiếp đều chết chỉ vì bảo vệ họ lẫn cuộc sống muôn màu khắp nơi.

~ Trích trong những trang sách còn lại bị cháy ~

〰❇〰❇〰❇〰❇〰❇〰❇〰❇〰❇〰

Ngôi làng mà Ngưu từng được bọn họ tôn sùng, giúp đỡ liền trở nên mờ ảo mà biến mất. Chỉ còn lại một nơi sụp đổ, hoang tàn, xương người vương vãi khắp nơi.

Cùng lúc đó, Song Ngư đột nhiên khuỵu chân xuống, hai tay ôm đầu, đôi con ngươi căng ra hết cỡ. Chỉ trong thoáng chốc, những hình ảnh sắc nét lướt qua. Hình ảnh đầu tiên chính là một khối băng to, trong khối băng đó là một con người, mái tóc tím, hai con mắt nhắm lại, gương mặt thanh thoát tựa như thiên thần đang say giấc. Hình ảnh thứ hai đó chính là cậu đang khóc đau, khóc đớn, cậu đang quỳ lạy đập đầu trước khối băng đó, trông rất thảm hại.

Hình ảnh thứ ba là Vua đang nằm cuộn tròn bên khối băng đó, một cái đầu rồng hung tợn dữ dặn to gấp ba mươi lần Demon Cấp SS, thân hình cũng chẳng thua kém gì cái đầu, đôi cánh ác quỷ được khép lại, cả người Vua đều là một màu đen bóng loáng. Trong hình ảnh đó, Vua có vẻ rất tuyệt vọng, ăn năn và hối hận giống như một động vật đã được thuần chủng và hoàn toàn vô hại.

- " Những hình ảnh đó là gì? Tại sao con Ngưu lại bị phong ấn? Tại sao mình lại khóc? Tại sao Vua xuất hiện trong đó? Mọi chuyện rốt cuộc là tại sao ?" _ Song Ngư thầm nghĩ mà chẳng hay biết được chính bản thân cậu đã tuôn rơi hai hàng nước nóng, cậu có nên đi tìm Ngưu mà bảo vệ? Nhưng cậu thì bảo vệ được cái gì?

- " Với lại chẳng phải cô ta là nội gián của Vua sao ? Việc gì phải đi tìm mà bảo cmn vệ ? "_ Song Ngư thầm nhủ bản thân.

Xử Nữ tất nhiên có thể đọc được suy nghĩ lẫn các hình ảnh đột nhiên bay vào đầu của Song Ngư, anh cũng thắc mắc không kém gì Ngư.

Còn Song Tử thì vẫn im lặng không nói câu nào, thấy biểu hiện lạ của Song Ngư, cậu cũng muốn hỏi thăm lắm nhưng lại thôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!