Sau vài ngày nghỉ ngơi, được những người dân ở đây tôn thờ một cách kỳ diệu. Ngưu mặc dù cảm thấy hơi áy náy nhưng thôi kệ, hưởng thụ cái cảm giác phê tận chân trời này đã. Muốn ăn, có người đem tới. Chán, lập tức một đoàn chú hề tới trước mặt diễn trò. Mệt mỏi, liền được mát xa, hai bên có người quạt cho. Quả thực rất sung sướng!
Nhưng... vẫn là thấy thiếu cái gì đó!
Một tuần trôi qua, mana được phục hồi nguyên vẹn. Ngưu biết nơi này hơn một tháng rồi chưa xuất hiện cơn mưa nào dựa vào mặt đất khô cằn và nguồn nước ít ỏi nơi này nên Ngưu có thể dễ dàng đoán ra. Ngày Ngưu đi, Ngưu đã để lại một cơn mưa lớn, Ngưu có thể thấy được gương mặt họ đang vui vẻ cỡ nào.
Đi được một đoạn đường khá xa, Ngưu lấy hành lí kiểm tra lại mọi thứ, bỗng cảm thấy có thứ gì đó vừa cứng vừa tròn. Ngưu đổ mồ hôi lạnh... tay nắm chặt thứ đó lấy ra, quả nhiên là nó, cái đồng hồ xui xẻo!
Ngưu định vứt nó đi nhưng nghĩ lại thôi, thế quái nào nó cũng quay lại giống như đang ám Ngưu í. Săm soi nó từng li từng tí, Ngưu vẫn cảm thấy không có dấu hiệu ma pháp hiện hữu trên nó, nhìn ngắm một hồi lâu, Ngưu bỏ lại vào trong ba lô rồi tiếp tục bước đi.
Chả là chưa đi được năm bước, hàng đống Demons cấp D xuất hiện trước mặt. Ngưu nghĩ đây cũng là cơ hội tốt để thử nghiệm cây Thương mà trời ban cho.
- " Chu Tước "_ Ngưu thầm gọi trong miệng, ngay lập tức một tia sét xanh từ trên bầu trời đánh xuống trước mặt, Ngưu vươn tay chụp lấy cây Thương trong đám sét ấy, xoay hai ba vòng cho đẹp mắt rồi chuẩn bị tư thế để chiến.
Viên ngọc ở phía đuôi chuyển sang màu đỏ máu. Ngưu nhảy lên tấn công từng con một, ngay cả bản thân Ngưu cũng cảm thấy bất ngờ, chỉ đâm nhẹ mũi thương vào người chúng lập tức đi uống trà đào với Diêm Vương. Ngưu thấy thế liền xoay cây Thương xung quanh bọn chúng, rất nhanh từng con một đều nằm xuống.
- " Ai lại có thể tạo nên một vũ khí đáng sợ tới như vậy ... " _ Ngưu thầm nghĩ.
Sau khi xác nhận được không còn con Demons nào đứng nữa. Ngưu thả cây thương ra, lập tức cây thương biến mất trong không trung. Ngưu đột nhiên cảm thấy vô cùng mệt mỏi, mọi thứ xung quanh dần dần ảo đến kỳ lạ. Ngưu ráng đi thêm vài bước nữa rồi ngồi xuống bóng mát dưới gốc cây, Ngưu mệt mỏi nhắm mắt lại rồi mở ra, lục lọi trong ba lô lấy một ít thức ăn sẵn tiện lôi cuốn sách người phụ nữ kia đọc tiếp. Cho tới cái đoạn, ba vị Chúa Tể đột ngột xuất hiện mấy trang còn lại lập tức bị thiêu cháy.
Ngưu hoảng hốt dùng nước để dập lửa thì cuốn sách đã trở thành tro bụi lúc nào không hay.
Ngưu nheo mắt nhìn từng đám tro bay đi trong không khí. Rốt cuộc đã có một thế lực vô hình nào không muốn cho Ngưu biết về bản thân ở kiếp trước? Chẳng lẽ đã có chuyện gì vô cùng khủng khiếp xảy ra không muốn cho Ngưu nhớ lại hay sao ?
- " A ~ Đau đầu vãi ~ " _ Ngưu mệt mỏi đưa tay lên trán, hai con mắt vô cùng mệt mỏi nhắm lại với nhau.
Chỉ là vừa mới mở mắt ra lại, đập vào mắt là một con Demon Cấp A đang mở to mồm chuẩn bị ăn thịt Ngưu.
Ngưu liền lập tức sử dụng năng lực gió bay lên cao. Nhìn xuống phía dưới cái cây cổ thụ đã sụp đổ, túi ba lô cũng theo đó mà tan nát. Trong đó chứa đồ ăn một tuần và tiền trong hai tháng, Ngưu khóc không ra được mắt.
Ngưu đưa bàn tay xuống phía dưới, trong lòng bàn tay xuất hiện những ngọn lửa rồi vài giây sau tạo thành một vòi rồng lửa cực lớn đâm thẳng xuống con Demon đó. Demon bị hạ gục.
*khục, khục*
Ngưu lấy tay che miệng ho vài cái, nhìn vào lòng bàn tay xuất hiện vài vệt máu, Ngưu không khỏi ngạc nhiên. Cơ thể đột nhiên trở nên mệt mỏi rã rời, Ngưu vội đáp xuống mặt đất phát hiện những vết tím xanh trên cơ thể ngày càng lan rộng, tứ chi không còn hoạt động theo ý muốn của Ngưu nữa. Cả cơ thể bất lực ngã xuống, như đó không còn là cơ thể của Ngưu.
Mập mờ dưới lớp cát bụi bặm, Ngưu thấy được bốn người mặc áo choàng đen từ đầu đến cuối đi đến. Giờ mới nhớ ra, trước khi trốn thoát đã có thứ gì đó bắn vào, thủ phạm là bọn chúng.
Quay trở lại với nhóm của Ma Kết…
Bạch Dương đã thành công đi tới chỗ cánh cổng chính của thành phố. Cánh cửa vốn dĩ rất cao to, vững chắc vậy mà bây giờ đã tan cmn nát như một đống hỗn độn, quả thực có rất nhiều dấu vết của việc thiêu cháy và đập phá, xung quanh cũng chẳng thấy bóng dáng ai canh giữ nơi này.
- " Tôi xin lỗi… tôi xin lỗi…hức hức… tôi xin lỗi … "
Bỗng nghe tiếng khóc oan của một người đàn ông phía sau cánh cửa sụp đổ, Bạch Dương lấy làm lạ liền đi tới vỗ vai ông ta, ông ta giật mình quỳ xuống đập đầu nói xin lỗi. Bạch Dương không nói gì chỉ đỡ ông đứng dậy rồi hỏi đã có chuyện gì xảy ra. Ông ta thành thực khai báo.
- " Lúc đó tôi đang ăn trưa… đột nhiên có một cô gái rất xinh đi tới, cô ta quyến rũ tôi… rồi cô ta nói gì đó…tôi tự động gật đầu sau đó…sự việc khi tôi nhìn thấy kế tiếp là cảnh tượng naỳ…tôi thực sự không biết gì hết… "
Bạch Dương nghe xong, liền hỏi hình dạng cô gái đó ra sao, ông ta miêu tả lại từng chi tiết, y hệt Kim Ngưu. Bạch Dương loạng choạng đi về phía sau hai ba bước, tai như vừa bị sét đánh qua. Cậu không tin, nhất định chỉ là trùng hợp, Trái Đất tròn như vậy tất nhiên người giống người là hoàn toàn có khả năng.
Bạch Dương quay người lại rồi phóng đi để lại người đằng sau đang nở nụ cười một cách tàn độc. Ông ta đưa bàn tay lên khuôn mặt mình, dùng lực bấu chặt vào da kéo mạnh xuống để lộ một khuôn mặt đẹp quỷ dị với mái tóc đỏ đen và đôi mắt hai màu đỏ
-vàng.
Nhân Mã bay vài vòng xem xét tình hình bên dưới, không có Demons nào dưới tầm quan sát của anh. Nếu về sớm quá cũng đứng đó đợi thôi thì bay thêm vài vòng nữa kiểm tra kỹ hơn. Nhân Mã đang bay thì đột nhiên từ phía xa nổi lên một cột khói và một hàng ngang nổi lửa, anh không chần chừ liền lập tức bay đến. Đi được nửa đường, Nhân Mã thấy được một cơn mưa đổ xuống chỗ đó.
- " Kim Ngưu ? "_ Nhân Mã thầm suy nghĩ.
Nhân Mã tiếp tục bay đến cho đến khi nghe được tiếng rống to của ai đó, cố gắng nghe thêm một lần nửa, lần này là một giọng khác, to hơn cả tiếng sấm chỉ có thể là của Song Tử.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!