- Ta và Quốc Tuấn tỉ thí võ nghệ, một người là hoàng đệ của tỷ, còn một người là "chàng thơ" của tỷ, tỷ sẽ cổ vũ cho ai?
- Đương nhiên ta sẽ cổ vũ cho hoàng đệ của ta rồi.
- Đệ còn lạ gì hoàng tỷ chứ, ngoài mặt sẽ hò hét "Khải ơi cố lên!" nhưng trong đầu lại nghĩ "Mong Quốc Tuấn không bị thương". Y như lúc nhỏ, tỷ vẫn chết mê chết mệt hắn, thật ngốc nghếch.
Do Quốc Tuấn là người ứng chiến nên anh ấy phải biểu diễn trước một bài quyền, một bài binh khí ngắn và một bài tam thảo (binh khí dài). Hai người xem chừng thận trọng lắm, có bắt tay nhau mà người thì phải vận nội lực, người thì dùng hết sức bình sinh để bóp chặt tay đối phương.
"Lưỡng kê giao thủ thủy tranh hùng
Song túc tề phi trảo thượng xung
Trấn ải kim thương như Bạch Hổ
Thủ quan ngân kiếm tựa Thanh Long
Xuyên cung độc tiễn tăng ư trác
Hồi thủ đơn câu thọ tứ hung
Thiểu, tẩu, vượt, trầm thiên sở tứ
Nhu, cương, cường, nhược tận kỳ trung."
(Hai chân cùng bay, móng chân đâm hất lên
Trấn biên ải, cây thương vàng như cọp trắng
Giữ cửa quan, lưỡi kiếm bạc tựa rồng xanh
Mũi tên độc đâm vào hầu được cất giấu từ mỏ gà (mổ thóc)
Quay đầu móc đâm vào ngực kẻ địch
Chạy, nhảy lên, luồn, hụp xuống là thế trời cho
Mềm, cứng, mạnh, yếu, tất cả đều trong bài quyền này.)
[ ! ] Hùng Kê Quyền - Nguồn gốc : Tây Sơn
- Bình Định. Tương truyền qua dân gian và một số sách báo, tư liệu, bài Hùng Kê Quyền do Nguyễn Lữ là anh em Nhà Tây Sơn sáng tác. Bài Hùng kê quyền sử dụng ngón tay trỏ để đâm (nhất dương chỉ) mô phỏng hình mỏ gà, và các ngón còn lại co vào như chiếc cựa gà. Thủ pháp độc đáo như vậy lại nhằm vào những mục tiêu hiểm của đối thủ, như các huyệt đạo, ngực, hầu v.v.
Bộ pháp của bài hết sức linh hoạt, thần tốc, xoay chuyển một cách biến ảo đã hỗ trợ cho việc thi triển thủ pháp một cách kiến hiệu, khiến đối thủ luôn phải hứng chịu những đòn thế có tính sát thương cực cao.
Quốc Tuấn và Quang Khải đánh giá đối phương rất cao, hai người chẳng ai tấn công trước, cứ dứ dứ tay kín kẽ làm người xem đến là sốt ruột mà. Quang Khải hằm hè nhìn Quốc Tuấn, chân di chuyển mấy vòng khiến Phụng Dương ngồi bên cạnh ta xem chóng hết cả mặt.
"Nhìn những mùa thu đi
Em nghe sầu lên trong nắng
Và lá rụng ngoài song...
Nghe tên mình vào quên lãng
Nghe tháng ngày chết trong thu vàng..."
[ ! ] Nhìn những mùa thu đi
- Trịnh Công Sơn
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!