Chương 60: Thay Y Lãnh Phạt

Huyền Du đưa ra lệnh bài sau đó cưỡi ngựa xông thẳng vào trong cung.

Duẫn vương cưỡi ngựa xông thẳng vào hoàng cung, bộ dáng nhếch nhác, tóc tai rối bù, ánh mắt đằng đằng sát khí.

Nhiều người thấy Huyền Du cưỡi ngựa từ xa đã vội nép sang hai bên nhường đường.

Mọi người nhìn bóng lưng Huyền Du ngày càng xa, hướng Duẫn vương đến chẳng phải là đại lao sao? Duẫn vương phi đang bị lãnh phạt tại nơi đó mà, Duẫn vương định cướp ngục sao?!

Huyền Du giật dây cương lại sau đó nhảy xuống ngựa, hắn thoắt một cái đã chạy đến nơi lãnh phạt của Quân Mộ Ngọc.

Vừa thấy y từ xa, Huyền Du đã gầm lên: dừng tay cho ta!

Quân Mộ Ngọc bấu chặt tay, thần trí sớm đã không còn được tỉnh táo bao nhiêu.

Tầm mắt y nhanh chóng tối đi, ngay giây phút sắp đổ gục, y đã nghe được một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai.

Là của Huyền Du, nhưng sao Huyền Du lại về rồi?

Không phải hắn vẫn còn ở Giang Nam sao?

Huyền Du thấy Quân Mộ Ngọc ngã rạp ra đất, liền dùng khinh công chạy đến.

Không nói không rằng đá hai người thi pháp ra.

Hắn run rẩy ôm Quân Mộ Ngọc vào lòng, nhẹ nhàng sờ vào mặt y.

"Quân Dạ, nhìn ta, Quân Dạ, là ta về muộn!", giọng nói Huyền Du run run, đôi mắt hắn đỏ lên.

Có trời mới biết ngay giây phút thấy cây trượng kia đánh vào người Quân Mộ Ngọc khiến y ngã ra đất bất tỉnh, Huyền Du như muốn nổ tung.

Hắn cảm thấy như trái tim mình bị ai đó hung hăng đạp một cái thật mạnh, đau đến khó thở.

Tình cảnh Quân Mộ Ngọc ngã xuống khi đó, lại khiến cho Huyền Du nhớ về kiếp trước.

Khi ấy Quân Mộ Ngọc cũng đã ngã xuống trước mặt hắn như vậy! Đó cũng là lúc hắn mất đi y, mất tất cả!

Nhìn người đã bất tỉnh trong lòng, Huyền Du ôm chặt lấy y, lạnh lẽo nói:

"các ngươi đã đánh y bao nhiêu trượng rồi?"

Một tên thi pháp liền lắp bắp đáp:

"bốn...! Bốn mươi mốt trượng."

Huyền Du hơi siết chặt vòng ôm, nhưng hắn không dám siết chặt quá sợ làm đau Quân Mộ Ngọc.

Đừng đùa, với một người khỏe mạnh, chỉ ba mươi trượng thôi cũng đã quá sức chịu đựng.

Huống chi Quân Mộ Ngọc vốn yếu ớt từ nhỏ, y chịu bốn mươi mốt trượng đã là gần như muốn mạng của y!

"Số trượng còn lại cứ đánh lên ta, ta sẽ lãnh thay y!", Huyền Du gằn giọng.

Thị lang bộ Hộ đứng ở một bên liền vội nói:

"không được đâu thưa vương gia, hoàng thượng hạ chỉ hình phạt này là giành cho vương phi. Ngài không thể..."

"Ta nói ta sẽ gánh thay y! Ngươi điếc sao?", Huyền Du quát lên, cắt ngang lời thị lang bộ Hộ đang nói, sát khí từ người hắn tỏa ra nồng đậm khiến mọi người xung quanh cảm thấy áp bách đến khó thở.

Thị lang bộ Hộ thấy bộ dáng như sắp ăn thịt người của Huyền Du thì không khỏi run rẩy, gã siết chặt chiếu chỉ trong tay, lắp bắp: nhưng...! Nhưng...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!