Chương 59: Hình Phạt

Một lát sau, Mộ Dung Từ Diên mở cửa phòng ra.

Lang y đi theo sau gã, ta đến ngoài cuối chào Huyền Du rồi mới lui đi.

"Sao rồi? Nhạc huynh không sao chứ?", Huyền Du thấy Mộ Dung Từ Diên liền lên tiếng hỏi.

Mộ Dung Từ Diên né sang một bên ra hiệu Huyền Du vào cùng mình, nói: "chỉ là do đi đường dài trong đêm không chịu nghỉ ngơi, lại còn dầm mưa, vậy nên kiệt sức mà ngất đi thôi."

Huyền Du bước vào, trở tay khép cửa lại rồi đưa mắt nhìn Quân Mộ Khuynh: "rốt cuộc huynh ấy khi đó tại sao lại nói vậy chứ? Không lẽ Quân Dạ đã xảy ra chuyện gì rồi?"

Huyền Du nhớ rất rõ bộ dáng kiệt sức của Quân Mộ Khuynh khi đó.

"... mau về với ta...! A Ngọc...! A Ngọc gặp chuyện rồi..."

Mỗi khi nhớ đến lời nói kia, tim Huyền Du lại đập nhanh hơn một nhịp.

Bây giờ hắn chỉ mong Quân Mộ Khuynh có thể mau chóng tỉnh lại.

Hắn muốn biết rốt cuộc Quân Dạ có chuyện gì.

Quần áo trên người Quân Mộ Khuynh đã được thay ra, than sưởi trong phòng cũng được đốt lên, không khí trong phòng ấm áp dễ chịu hơn vên ngoài rất nhiều.

Chỉ một nén nhan sau, Quân Mộ Khuynh liền cựa quậy rồi mở mắt ra.

Nhìn trần nhà xa lạ đập vào mắt, đầu óc Quân Mộ Khuynh nhanh chóng thanh tỉnh.

Y ngồi bật dậy, ngay lập tức liền cảm thấy choáng váng.

Mộ Dung Từ Diên nhanh chóng phi đến đỡ lấy Quân Mộ Khuynh.

Còn ân cần rót cho y một chén nước.

"Mau uống chút nước đã, có gì từ từ nói."

Quân Mộ Khuynh không từ chối, uống cạn chén nước Mộ Dung Từ Diên đưa cho mình rồi mới nói, "Duẫn vương, a Ngọc bị bắt rồi."

Trái tim Huyền Du liền bắt đầu co thắt, hắn cố giữ bình tĩnh hỏi: "bị bắt? Ai bắt chứ?"

"Khụ khụ...! Bị triều đình bắt với tội vi phạm vương pháp, theo chân phu quân ra trận.

Ngày mai chính là ngày y được đem ra hành quyết.

Theo luật...! Khụ khụ...! Theo luật của Bắc Thụy, gia quyến theo chân phu quân ra trận, nhẹ là bị phạt bảy mươi trượng.

Nặng là cả đời không được bước ra khỏi cửa khi chưa cho sự cho phép."

"Vương gia, a Ngọc nó là ai chứ, thể trạng nó vốn không được tốt rồi.

Bảy mươi trượng là muốn mạng của nó đó.

Chưa kể...! Chưa kể nó còn là...! Khụ khụ, bỏ qua đi, ngươi mau chóng trở về cầu xin giúp nó đi."

Mộ Dung Từ Diên ở bên không ngừng vuốt lưng Quân Mộ Khuynh.

Huyền Du nghe xong lồng ngực hắn liền thắt lại, hơi thở như trì trệ hoàn toàn, ngực trái lại đau đến thấu tâm can.

Hắn không nghĩ nhiều vội nói: "ta lập tức trở về, Từ Diên, nhạc huynh nhờ ngươi chăm sóc."

Nói xong liền vụt chạy ra ngoài, ám vệ Quân gia cũng nhanh chóng rút theo Huyền Du.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!