Mí mắt Chu Lâm giật nhẹ một cái, hiểu lầm đến độ nào mà lại dùng đến tận nội lực đả thương nhau vậy hả?
Thanh Chu liền lên tiếng, nắm tay Thụy Lan dẫn ra cửa muốn rời đi:
"vậy không còn gì nữa bọn ta xin cáo từ."
Thụy Lan vừa đi đến cửa, gã bỗng dừng bước quay mặt lại nhìn Huyền Du nói:
"chúng ta sẽ còn gặp lại."
Huyền Du không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn gã.
Hơn ai hết Huyền Du biết rõ, thân phận hai người này chắc chắn không phải đơn giản.
Nếu không khi biết hắn là vương gia, hai người cũng không thể nào lại có thái độ thờ ơ đến không có chút biến động như vậy được.
Một trắng một đen đi ra khỏi Y Quán của Chu Lâm, chỉ một lát sau liền nhanh chóng mất hút trong dòng người đông đúc.
Trong Y Quán lúc này chỉ còn mỗi ba người.
Chu Lâm nhìn Huyền Du cùng Quân Mộ Ngọc, thái độ muốn nói lại thôi.
Quân Mộ Ngọc tinh ý nhìn ra liền hỏi:
"Chu thái y hôm nay có hẹn đi chơi hội với ai sao?"
Bị nói trúng tim đen, Chu Lâm có chút lúng túng nhưng ngay sau đó liền xua tay:
"không có a, thần chỉ đang định một chút sẽ đi thả hoa đăng cầu bình an thôi."
Quân Mộ Ngọc hòa nhã nói:
"ồ, vậy Chu thái y có muốn đi với chúng ta không? Bây giờ ta cùng vương gia cũng định đi thả hoa đăng đây."
Chu Lâm nghe vậy liền cật lực lắc đầu từ chối:
"không đâu thưa vương phi, thần không định đi bây giờ, thần còn phải đi mua ít đồ rồi mới đi thả a. Vương gia với vương phi không cần đợi thần đâu."
Huyền Du nghe vậy liền gật đầu:
"vậy hai chúng ta đi trước. Ngân lượng ngày mai ngươi cứ đến phủ gặp Ngô Thường lấy."
"Vương gia, vương phi đi thong thả."
Khi ra khỏi Y Quán của Chu Lâm, Quân Mộ Ngọc liền nói:
"khi nãy người tên Thụy Lan kia nói sẽ còn gặp lại nhau...! Đây là ý chỉ gì đây?"
"Ta cũng không rõ, nhưng đã nói vậy chắc chắn rất nhanh sẽ gặp được nhau thôi, Quân Dạ không cần quá lo lắng.", Huyền Du nắm tay Quân Mộ Ngọc, đưa tay khẽ mân mê ngón tay trắng nõn của y,
"chúng ta đi thả hoa đăng thôi, một lát sẽ rất đông."
Quân Mộ Ngọc nghe vậy liền ném mấy nghi vấn khi nãy ra sau đầu, mỉm cười đi theo Huyền Du........
Thanh Chu đưa mắt nhìn Thụy Lan,
"khi nãy vậy mà lại gặp được Duẫn vương gia, chạm mặt đúng là quá sớm. Ta còn nghĩ phải tầm hơn một tháng nữa."
Thụy Lan lúc này không còn giữ nét lạnh lùng trên mặt, ánh mắt hắn hiện tại đầy cưng chiều nhìn Thanh Chu, bàn tay đang nắm tay y cũng siết chặt hơn một chút.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!