Ánh mắt Quân Mộ Ngọc đầy sự tha thiết, còn có chút gì đó uất ức:
"ta xin lỗi, sau này không vậy nữa, ngươi đừng tức giận mà lơ ta..."
- ---
Huyền Du vốn dĩ định im lặng một chút để y tự kiểm điểm lại hành động của mình, tránh trường hợp như kiếp trước y luôn âm thầm giải quyết sau lưng hắn.
Nào ngờ Quân Mộ Ngọc lại làm ra hành động mà hắn không đỡ kịp.
Huyền Du liền cúi đầu nhìn y, ngay lập tức liền triệt để bị ánh mắt của y đánh gục.
Huyền Du đành hừ một cái, cố lấy lại vẻ cứng rắn nhưng giọng nói đã mềm đi thấy rõ:
"ngươi tốt nhất nhớ lời hôm nay mình nói, về phòng thôi, đứng ngoài đây một hồi sẽ cảm lạnh."
Được.
Quân Mộ Ngọc ngoan ngoãn cùng Huyền Du về phòng, y khẽ cong môi cười.
Người này thật sự rất dễ dỗ.
Huyền Du mặc triều phục xong liền đi lại giường hôn nhẹ lên trán Quân Mộ Ngọc.
Người nằm trên giường chị hơi cựa quậy chứ không tỉnh.
Huyền Du mỉm cười, kéo chăn cao lên một chút rồi quay lưng đi ra ngoài.
Vừa ra khỏi phòng liền gặp Ngô tổng quản, Huyền Du liền nói:
"cứ để y ngủ, một lát hoàng tử phi có tỉnh nhớ ép y ăn sáng. Tránh để y bỏ bữa."
Quân Mộ Ngọc có thói quen không ăn sáng, sau khi lên triều về hắn đều thấy điểm tâm chuẩn bị cho Quân Mộ Ngọc luôn còn nguyên trên bàn.
Nếu hắn ép y sẽ ăn, nhưng nếu hắn không nói y sẽ không động đến.
Ngô tổng quản liền cúi người vâng dạ, tiễn Huyền Du đi xong ông liền quay lại dặn dò hạ nhân tránh làm ồn xung quanh thư phòng của Nhị hoàng tử rồi đi làm việc khác.
Hôm qua vừa bế Quân Mộ Ngọc vào phòng, chỉ một khắc sau liền có một người ăn vận y chang Quân Mộ Ngọc trước đó đi ra khỏi thư phòng của Huyền Du, người đó leo lên xe ngựa đã được chuẩn bị ngoài phủ rồi đi mất.
Thành công đánh lừa tất cả hạ nhân trong phủ, trong đó có cả Ngô tổng quản.....
Tầm nửa canh giờ sau Quân Mộ Ngọc liền tỉnh, khi mở mắt ra bên cạnh đã trống không.
Huyền Du có lẽ là đã đi thượng triều rồi.
Nghe trong phòng có tiếng động Tiềm Hương liền nói vọng vào:
"chúng nô tì tiến vào hầu hạ người được không ạ?"
Quân Mộ Ngọc ừm một tiếng.
Sau khi rửa mặt thay y phục xong xuôi, Quân Mộ Ngọc liền đến mái đình cạnh hồ nước trong phủ ăn điểm tâm.
Vốn dĩ Quân Mộ Ngọc không muốn ăn nhưng Ngô tổng quản lại bảo:
"hoàng tử phi ăn đi ạ, Nhị hoàng tử trước khi đi đã căn dặn chúng nô tài phải dặn người ăn sáng, tránh để người lại bỏ bữa."
Nghe Ngô tổng quản nói thế Quân Mộ Ngọc đành ngoan ngoãn ăn điểm tâm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!