Chương 32: Phiên Ngoại Thất Tịch

Một chương nho nhỏ nhân dịp Thất Tịch

(º‿º)♡

__________________________________________

Quân Mộ Ngọc nhấp trà nhìn Chiêu Đàm:

"ngươi muốn nấu chè đậu đỏ sao?"

Chiêu Đàm gật đầu, chớp chớp đôi mắt màu hổ phách nói:

"đúng vậy, dù sao hôm nay cũng là Thất Tịch, chỗ ta tương truyền rằng nếu tự tay nấu chè đậu đỏ sau đó đem cho người mình yêu ăn thì chắc chắn tình cảm sẽ càng thêm sâu đậm."

Ngón tay Quân Mộ Ngọc miết nhẹ lên vành ly trà, mỉm cười: vậy sao?

Chiêu Đàm cười tươi nói:

"dĩ nhiên, hay Mộ Ngọc nấu chung với ta đi!"

Quân Mộ Ngọc hơi do dự, y từ trước đến giờ ngoại trừ làm bánh hoa hồi ra thì chả biết nấu thêm gì.

Thật sự có chút bất lực trước chuyện bếp núc.

Còn chưa kịp lên tiếng từ chối thì Quân Mộ Ngọc đã bị Chiêu Đàm lôi đi.....

"Ngự thiện phòng ở Bắc Thụy cũng thật lớn nha", Chiêu Đàm cảm thán nói.

Quân Mộ Ngọc phẩy tay bảo mọi người lui ra, chỉ để duy nhất đầu bếp chính của ngự thiện phòng ở lại.

"Chiêu Đàm, ta thấy hay là thôi đi...", Quân Mộ Ngọc lên tiếng thương lượng, y thật sự sợ mình sẽ phá hỏng cả ngự thiện phòng mất.

Chiêu Đàm không nghe ra sự bất lực trong giọng nói y, cậu ngó động ngó tây, sau khi thấy hủ đậu đỏ được đặt trên bàn liền kéo Quân Mộ Ngọc chạy lại.

"Đậu đỏ nè, chúng ta bắt tay vào làm thôi!", vừa dứt lời Chiêu Đàm đã đổ đậu đỏ ra.

Chưa đến nửa canh giờ sau cả ngự thiện phòng đã trở thành mớ hỗn độn.

Đầu bếp của ngự thiện phòng nhìn thấy mà trong lòng không khỏi rầu rĩ.

Ông cố gắng giữ sạch sẽ gọn gàng bao nhiêu thì bây giờ lại bị hai vị Hoàng hậu quậy cho không còn gì.

Còn chưa kịp đau lòng vì căn bếp bị phá hoại thì ông liền la lên khi thấy Chiêu Đàm đang liên tục bỏ củi vào:

"Ấy Chiêu Hoàng hậu! Đừng thêm củi nữa, lửa quá lớn rồi!"

Vừa dứt lời, phừng một cái lửa bùng cháy dữ dội, may mắn là ông kéo kịp cả hai người ra.

Gương mặt trắng nõn của cả hai bị tro bếp làm nhem nhuốc, nhìn vào không ai nghĩ hai người chính là Hoàng hậu thân phận tôn quý kia.

Đầu bếp ngự thiện phòng liền sai người vào gấp củi bớt ra.

Nhờ vậy ngọn lửa liền nhỏ lại.

Chiêu Đàm cắn răng:

"chè khét rồi. Ta không cam tâm, hừ, nấu lại nấu lại!"

Quân Mộ Ngọc bất lực thở dài:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!