Chương 19: Kẻ Thù

Quân Mộ Ngọc! Y còn sống sờ sờ trước mặt hắn!

Quân Mộ Ngọc nhíu mày, y ngồi dậy đưa tay còn lại bịt lấy miệng vết thương.

Tên bịt mặt kia vẫn trừng mắt nhìn lấy Quân Mộ Ngọc không rời nửa thước.

Khi thấy máu đang từ kẽ ngón tay đẹp như ngọc của y chảy ra, hắn mới giật mình nhìn lại mũi kiếm của mình.

Trên mũi kiếm bóng loáng như bạc đang vương tơ máu đỏ thẳm đến chói mắt.

Hắn lo lắng nhìn sang y, định tiến lên xem thế nào thì Huyền Kính Minh bên này đã dồn nội lực về tay mà phi thẳng về phía hắn.

Tên bịt mặt vội đưa kiếm ra đỡ, sự va chạm mạnh khiến hắn ta ngay sau đó phải phóng ra sau giữ một khoảng cách được cho là an toàn với Huyền Kính Minh.

Tên bịt mặt nhìn sang Quân Mộ Ngọc mà nhíu mày, chưa đến vài nhịp thở đã nhanh chóng phóng vào rừng cây biến mất hút.

Huyền Kính Minh nhìn theo, khi thấy đã an toàn liền đi lại đỡ Quân Mộ Ngọc đứng dậy.

Quân Mộ Ngọc được Huyền Kính Minh đỡ, chỉ một cái nhún chân nhẹ của gã đã có thể dễ dàng nhấc bổng y lên đem y vào đất liền.

"Quân sư không sao chứ?"

Quân Mộ Ngọc lắc đầu nói:

"thần không sao, nơi này không an toàn nữa, có thể lát sẽ có đồng bọn của hắn kéo đến, chúng ta mau về quân doanh thôi."

Được!

...

Huyền Kính Minh đưa Quân Mộ Ngọc đến lều thì Tiểu Đại cũng vừa vặn bước ra, thấy hai ngươi cậu liền hành lễ.

"Đại hoàng tử, quân sư!"

Huyền Kính Minh gấp rút xua tay,

"bỏ qua cả đi, mau xem cho chủ tử của ngươi, y bị thương rồi!"

Tiểu Đại giật mình nhìn sang Quân Mộ Ngọc, thấy sắc mặt y hơi tái, đảo mắt một vòng từ trên xuống dưới rất nhanh liền chú ý đến cánh tay đang chảy máu của y.

Tiểu Đại nhanh chóng tiến lên dìu lấy Quân Mộ Ngọc, sau đó nhìn sang Huyền Kính Minh cười cười,

"ở đây đã có tiểu nhân rồi, đại hoàng tử không cần lo lắng đâu ạ."

Huyền Kính Minh gật đầu, thật sự cũng không có ý định sẽ ở lại.

Khi nãy dùng nội lực quá nhiều, vết thương chưa khỏi đã rách toạc ra rồi, cũng may gã mặc áo đen nên không quá gây chú ý.

Bây giờ phải nhanh chóng quay về lều xử lí, nếu không bị nhiễm trùng thì nguy.

Sau khi hạ nô đã đem nước ấm và khăn sạch vào.

Tiểu Đại nhanh chóng cho lui rồi cẩn thận giúp Quân Mộ Ngọc cởi y phục ra, nhìn thấy vết thương trên cánh tay y thì giật mình.

Vết chém vậy mà đã gần đụng đến xương luôn rồi!

Rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra vậy?

Tiểu Đại lấy hòm thuốc trong rương lớn ra, chọn một lọ màu trắng rồi cẩn thận xử lí vết thương cho Quân Mộ Ngọc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!