Trương Nhược Trần không muốn nhiều lời với Liễu Thừa Phong, cầm Thiểm Hồn Kiếm nói:
- Sau khi đánh xong, ngươi sẽ biết ta được hay không?
Sau khi quan sát chín trận chiến đấu trước, kỳ thật Liễu Thừa Phong một chút cũng không xem thường Trương Nhược Trần, ngược lại coi Trương Nhược Trần là đại địch cùng cấp bậc.
Liễu Thừa Phong có được Thần Võ ấn ký Hàn Băng ngũ phẩm, trong cơ thể tu luyện ra hàn băng chân khí.
Có thể nói, điều kiện tu luyện của hắn ưu việt hơn rất nhiều võ giả.
Cho nên Liễu Thừa Phong ở trong Hoàng Cực cảnh đại viên mãn cũng coi như tương đối cường đại, trong cùng thế hệ hiếm khi gặp đối thủ.
Nếu không phải hắn tu luyện không quá cố gắng, đoán chừng sớm đã đột phá Huyền Cực cảnh.
- Lưu Tinh Kiếm Pháp!
Chân khí trong cơ thể Liễu Thừa Phong cực kỳ hùng hậu, vận khí vào kiếm, Lưu Tinh Kiếm tản mát ra hào quang chói mắt.
Ở trong thân kiếm, năm đạo Quang hệ minh văn bị hắn kích hoạt, phóng ra từng đạo kiếm khí sắc bén.
Toàn bộ đài chiến đấu, kiếm khí không ngừng xuyên toa.
- Chân Vũ Bảo Khí cấp năm?
Trương Nhược Trần nói.
- Coi như ngươi có chút nhãn lực.
Liễu Thừa Phong cười nói:
- Tinh Hỏa Lưu Huỳnh!
Người và kiếm đồng thời bay ra ngoài, đâm tới ngực Trương Nhược Trần, tốc độ nhanh đến cực điểm, quả thực giống như một đạo lưu tinh từ trên chiến đài bay qua.
Kiếm pháp Nhân cấp thượng phẩm, Lưu Tinh Kiếm Pháp.
Trương Nhược Trần không dám khinh địch, điều động chân khí, thông qua Nhãn mạch, lưu động về phía hai mắt.
Trong chốc lát, nhãn lực của hắn tăng lên gấp đôi.
Lại nhìn về phía Liễu Thừa Phong, tốc độ xuất kiếm của Liễu Thừa Phong như trở nên cực kỳ chậm chạp.
Cũng không phải tốc độ của Liễu Thừa Phong biến chậm, mà là năng lực quan sát của Trương Nhược Trần tăng lên tới độ cao khác.
Nhãn mạch là một trong 27 đường kinh mạch được mở ra trong cơ thể hắn.
Võ giả khác, có rất ít người có thể mở ra Nhãn mạch.
- Đinh!
Trương Nhược Trần đâm ra một kiếm, lướt qua bên cạnh mũi kiếm của Liễu Thừa Phong, lưu lại một vết máu ở trên cổ Liễu Thừa Phong.
Một giọt máu tươi từ trên mũi kiếm của Trương Nhược Trần rơi xuống.
- Sao tốc độ của hắn còn nhanh hơn ta?
Liễu Thừa Phong sờ lên vết kiếm trên cổ, ánh mắt lộ ra hào quang lành lạnh, hét lớn một tiếng:
- Lại đến! Lưu Tinh Tam Lộ!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!