Cửu quận chúa không phải là lần đầu tiên tham gia săn bắn núi Vương, vì vậy nàng rất rõ về khu vực hoạt động tổng thể của các loài thú.
"Phía trước chính là sườn núi Hổ Gầm, lúc trước ta đi qua đây đã nghe tiếng gầm của Kiếm Xỉ Xích Hổ, nhưng Kiếm Xỉ Xích Hổ là một loại hung thú trung đẳng cấp một, so với Thiết Bì Man Ngưu đều lợi hại hơn vài phần, với thực lực của ta căn bản không giết được nó, cho nên không muốn chọc tức nó."
Cửu quận chúa nói.
Trương Nhược Trần và Cửu quận chúa nhảy từ lưng Dương Mã xuống, thận trọng đi vào sườn núi Hổ Gầm tìm tung tích của Kiếm Xỉ Xích Hổ.
Trương Nhược Trần bỗng phát hiện dấu vết đánh nhau trên mặt đất.
Thân cây bị đánh vỡ một mảnh to bằng miệng bát, lá cây bị đốt thành tro bụi, bên cạnh một tảng đá cách đó không xa còn lưu lại vết máu.
"Lẽ nào đã có người nhanh chân đến trước, Kiếm Xỉ Xích Hổ bị giết rồi?" Cửu quận chúa nói.
Trương Nhược Trần lắc đầu, nói:
"Đó không phải là vết máu của Kiếm Xỉ Xích Hổ mà là vết máu của con người, cẩn thận một chút, Kiếm Xỉ Xích Hổ chắc vẫn còn ở gần đây!"
Vù!
Trương Nhược Trần vừa dứt lời, một con hổ lớn màu đỏ thẫm trên dốc nhào xuống, hướng móng vuốt sắc nhọn về phía cổ Trương Nhược Trần.
Kiếp trước Trương Nhược Trần là cường giả Thiên Cực cảnh, cho dù trọng sinh thì linh hồn và tinh thần lực vẫn là cấp bậc Thiên Cực cảnh đại viên mãn, vì vậy năng lực cảm nhận nguy hiểm của hắn vô cùng nhạy bén.
Trước lúc Kiếm Xỉ Xích Hổ vồ tới hắn lập tức dịch qua phải một bước thoát khỏi sự tấn công của Kiếm Xỉ Xích Hổ.
Không chỉ như vậy, hắn còn lập tức rút ra trong ống tre sau lưng ra một mũi tên Kinh Lôi, truyền chân khí vào mũi tên, lật tay đâm vào bụng của Kiếm Xỉ Xích Hổ.
Ngay sau đó hắn lập tức lùi về phía sau, hai chân đáp xuống đất.
Toàn bộ quá trình chỉ xảy ra trong chớp mắt, lúc Cửu quận chúa còn chưa kịp phản ứng thì Trương Nhược Trần đã đâm mũi tên Kinh Lôi vào bụng Kiếm Xỉ Xích Hổ.
Thình thịch!
Mũi tên Kinh Lôi nổ tung, bụng Kiếm Xỉ Xích Hổ bị thủng một mảng lớn chừng bàn tay, máu tươi từ bụng chảy xuống không ngừng.
Nhưng mà một mũi tên Kinh Lôi đó dù sao cũng chỉ là Trương Nhược Trần dùng tay đâm vào thân của Kiếm Xỉ Xích Hổ không thể bằng sức mạnh bắn ra từ dây cung sắt.
Vì vậy mũi tên Kinh Lôi chỉ cắm vào vị trí phía dưới lớp da của Kiếm Xỉ Xích Hổ, không phải là vết thương chí mạng của nó.
Gừ!
Cơ thể Kiếm Xỉ Xích Hổ lớn gấp ba lần so với những con hổ bình thường, những chiếc răng dài sắc bén được xếp đều hai bên trong miệng, mỗi móng vuốt đều giống như những lưỡi đao.
Lực tấn công của Kiếm Xỉ Xích Hổ có thể so với võ giả Hoàng Cực cảnh đại cực, tốc độ cũng có thể so với võ giả Hoàng Cực cảnh đại cực, võ giả bình thường gặp phải Kiếm Xỉ Xích Hổ hầu như chỉ có một con đường chết.
Nhìn con Kiếm Xỉ Xích Hổ đứng cách mười mét kia, sắc mặt Cửu quận chúa trở nên tái nhợt vài phần.
Đó là một con thú có thể so với võ giả đại cực, trong tình thế khoảng cách gần như vậy, cho dù là mũi tên Kinh Lôi cũng không phát huy được toàn bộ uy lực thật sự.
Cung tên thích hợp với tấn công từ xa hơn.
Liều mạng vậy!
Ngay lập tức nàng lấy một cây tên Kinh Lôi đặt lên dây cung, sau đó mạnh mẽ kéo cung.
Vút!
Mũi tên Kinh Lôi giống như một tia điện, nhanh chóng bắn ra ngoài.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!