"Trương thiếu gia, ngươi chỉ mua mỗi thanh kiếm gãy này thôi sao?"
Tần Nhã đi tới chỗ Trương Nhược Trần, thân thể nở nang mềm mại gần như dính chặt lấy hắn, gò bồng đào hững hờ, đẹp không gì sánh được, gần như phô diễn toàn bộ trước mắt Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần vẫn đang đắm chìm trong suy nghĩ về kiếp trước bỗng tỉnh táo lại, vừa ngẩng đầu lên, liền thấy hai quả đồi mơn mởn của Tần Nhã, trước ngực lộ một mảng tuyết trắng mênh mông.
Tuy cách một lớp quần áo, nhưng hắn vẫn nhìn thấy rõ hai đỉnh núi kia đang phập phồng.
Trương Nhược Trần chưa từng thấy qua cảnh tượng ướt át như vậy, hắn bỗng cảm thấy khó thở, tim đập loạn, vội bấm ngón tay, dời ánh mắt đi, nhìn chằm chằm thanh kiếm treo trên vách tường.
Lấy lại bình tĩnh, Trương Nhược Trần chỉ vào một thanh kiếm màu xanh lam, nói:
"Bà chủ, thanh kiếm này là Chân Vũ bảo khí cấp mấy?"
Trong mắt Tần Nhã lại lộ ra chút thất vọng, nói:
"Đó là một thanh Chân Vũ bảo khí cấp bốn, tên là Thiểm Hồn kiếm. Trên thân kiếm có khắc mười bốn dòng minh văn, theo thứ tự lần lượt là bốn dòng"Lực Hệ minh văn, bốn dòngBăng Hệ minh văn, bốn dòngĐiện Hệ minh văn, còn có hai dòngQuang Hệ minh văn
". Có thể nói, tổng cộng nó sở hữu ba loại thuộc tính đặc thù, theo thứ tự là Băng Hệ, Điện Hệ, Quang Hệ."
Nói như vậy, bên trong Chân Vũ bảo khí cấp một, chỉ có một dòng minh văn.
Chỉ những bảo khí lượng minh văn trên mười dòng mới có thể xem là Chân Vũ bảo khí cấp bốn.
Minh văn trong Chân Vũ bảo khí, cứ tăng thêm một dòng thì uy lực cũng sẽ tăng lên trình độ mới. Hơn nữa, dựa vào thuộc tính khác nhau của minh văn, Chân Vũ bảo khí cũng sẽ có thuộc tính khác nhau, phù hợp với võ giả khác nhau.
Ví dụ, võ giả đã mở Thần Võ ấn ký Xích Diễm, Chân khí trong cơ thể sẽ mang theo một luồng hỏa khí rất mạnh, sử dụng Chân Vũ bảo khí hệ hỏa thì có thể phát huy năng lượng cực đại của Chân Vũ bảo khí.
Bao nhiêu tiền?
Trương Nhược Trần hỏi.
Ba vạn lượng bạc. Tần Nhã nói.
Được, ta mua!
Trương Nhược Trần một tay cầm Thiểm Hồn kiếm, một tay cầm Trầm Uyên cổ kiếm, rảo bước rời đi cứ như trốn khỏi kho binh khí.
Đơn độc ở cùng một chỗ với bà chủ đủ loại phong tình này, thực sự quá nguy hiểm, Trương Nhược Trần cũng không gánh được.
Dù gì hắn cũng đã tìm được Trầm Uyên cổ kiếm rồi, tùy tiện mua thêm một thanh kiếm cấp bậc Chân Vũ bảo khí khác là đã đủ để hắn sử dụng trong giai đoạn hiện tại.
"Trốn cũng nhanh lắm đó, ha ha, lòng bàn tay của tỷ tỷ, sao ngươi có thể chạy thoát được? Sau này có trò vui rồi đây!"
Tần Nhã lộ ra ý cười ma mị, càng thêm hứng thú với Trương Nhược Trần.....
Lúc Trương Nhược Trần và Tần Nhã vào kho binh khí, một vị chưởng quầy lớn tuổi của Thanh Huyền các cũng dẫn theo một nam một nữ đi từ kho binh khí ra ngoài.
Thân phận của đôi nam nữ kia có vẻ rất cao quý, ở trước mặt của bọn họ, đến cả vị chưởng quầy lớn tuổi kia cũng hơi khom người, mang theo nụ cười quyến rũ.
Nam tử trẻ tuổi kia chính là Bát ca của Trương Nhược Trần, cũng chính là Bát vương tử của Vân Vũ quận quốc, Trương Tế.
Nữ tử đi cùng Trương Tế chính là một trong tứ đại mỹ nhân của Vân Vũ quận quốc, ái nữ của tông chủ Xích Vân tông, Đơn Hương Lăng.
Đơn Hương Lăng khí chất xuất chúng, tao nhã như hoa bách hợp, nhìn khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, đôi mắt trong sáng, gương mặt xinh đẹp, đi đến đâu cũng sẽ trở thành tâm điểm khiến người khác chú ý.
Bát vương tử cười nói:
"Mẫu thân đã dặn, đây là lần đầu tiên sư muội tới Vương thành, muốn ta phải chăm sóc chu đáo. Thanh Huyền các chính là một trong những cửa hàng lớn nhất Vũ thành, sư muội thích binh khí gì thì cứ nói cho ta biết."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!