"Trì Dao, ta đối với nàng tình cảm chân thành như vậy, vì sao nàng lại muốn giết ta?"
Trương Nhược Trần hét lớn một tiếng, định nhào về phía trước, nhưng chân giường bỗng kêu kẽo kẹt một tiếng, Trương Nhược Trần bật dậy.
Phát hiện thì ra chỉ là một giấc mơ, Trương Nhược Trần mới thở dài một hơi, lấy ống tay áo lau khô mồ hôi trên trán.
Không!
Đây không phải một giấc mơ!
Những chuyện đã xảy ra giữa hắn và Trì Dao công chúa, sao có thể là một giấc mơ được?
Trương Nhược Trần vốn là con trai độc nhất của Minh Đế, một trong cửu đại đế quân ở Côn Lôn giới.
Năm mười sáu tuổi, bởi vì có thể chất nghịch thiên nên hắn đã tu luyện tới Thiên Cực cảnh đại viên mãn.
Hắn chính là người đứng đầu trong thế hệ trẻ ở Côn Lôn giới nhưng lại chết ở trong tay thanh mai trúc mã của mình, mà thanh mai trúc mã đó chính là Trì Dao công chúa.
Trì Dao công chúa là nữ nhi của Thanh Đế, cũng là một trong cửu đại đế quân.
Minh Đế và Thanh Đế là bạn tri kỉ, Trương Nhược Trần và Trì Dao công chúa cũng là chỉ phúc vi hôn (*), từ nhỏ hai người đã cùng nhau lớn lên, cùng nhau tu luyện.
Một người tư thế hiên ngang, một người tuyệt sắc khuynh thành, có thể xưng là Kim Đồng Ngọc Nữ của Côn Lôn giới, hơn nữa hai người còn trở thành một giai thoại trong giới tu luyện.
Trương Nhược Trần không cách nào hiểu được, vì sao Trì Dao công chúa lại ra tay với hắn.
Sau khi chết trong tay Trì Dao công chúa, Trương Nhược Trần tỉnh lại một lần nữa, hắn phát hiện ra bản thân đang ở tám trăm năm sau.
Trong khoảng thời gian đó, Trì Dao công chúa đã bình ổn loạn cửu đế, thống nhất cửu quốc, thành lập đế quốc trung ương, trở thành Trì Dao nữ hoàng, chúa tể của toàn bộ Côn Lôn giới.
Tám trăm năm trước, cửu đế từng xưng bá ở Côn Lôn giới đã trở thành quá khứ, biến mất hoàn toàn trong lịch sử.
Cửu đế đã chết, nữ hoàng thống trị.
Thời đại này, chỉ có một vị hoàng đế, đó chính là Trì Dao nữ hoàng, thống trị thiên hạ, danh chấn Bát phương.
"Vì sao nàng lại muốn giết ta? Vì sao nàng có thể độc ác như vậy? Chẳng lẽ lòng dạ nữ nhân đều hung ác như vậy sao?"
Ánh mắt Trương Nhược Trần trở nên lạnh lẽo, trong lòng có rất nhiều nghi vấn, nhưng không ai có thể giúp hắn trả lời.
Trải qua tám trăm năm, cảnh còn người mất, trừ Trì Dao nữ hoàng có tu vi tuyệt thế, dung nhan xinh đẹp, bất lão bất tử ra thì những cố nhân kia đều đã hóa thành một đống xương trắng, trở về với cát bụi.
Cho dù là cửu đế uy phong lẫm liệt năm đó cũng đã biến mất toàn bộ, chỉ để lại những câu chuyện huy hoàng lưu truyền hậu thế mà thôi.
Kẽo kẹt!
Một phụ nhân xinh đẹp, thân thể gầy yếu mặc cung trang đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Trương Nhược Trần đang ngồi trên giường, ánh mắt có chút lo lắng:
"Trần nhi, con gặp ác mộng sao?"
Phụ nhân xinh đẹp trước mắt này là Vân Vũ quận vương phi, cũng chính là mẫu thân Trương Nhược Trần, Lâm phi.
Chủ nhân cũ của thân thể Trương Nhược Trần hiện giờ chính là một con ma bệnh, ba ngày trước đã bệnh chết ở trên giường.
Sau khi Trương Nhược Trần bị Trì Dao công chúa giết chết, hắn đã tỉnh lại một lần nữa, nhập hồn vào xác của thân thể này. Thật trùng hợp, chủ nhân cũ của thân thể này cũng tên là Trương Nhược Trần.
Khi Trương Nhược Trần vừa mới tỉnh lại cũng có chút bài xích Lâm phi, dù sao trong mắt hắn, Lâm phi cũng chỉ là một người xa lạ.
Nhưng sau ba ngày tiếp xúc, Trương Nhược Trần dần dần phát hiện, Lâm phi thật sự rất quan tâm tới hắn, hơn nữa còn vô cùng cẩn thận. Thấy Trương Nhược Trần bị ác mộng làm cho giật mình, bà không ngại trời đông gió rét, lập tức chạy đến phòng của Trương Nhược Trần.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!