Chương 16: (Vô Đề)

Sau khi ăn xong, Trần Mục Dẫn đưa Lạc Lạc về nhà ở gần đó và đến cuộc họp theo kế hoạch của mình.

Lạc Lạc nhìn Trần Mục Dẫn lái xe đi, cô còn chưa đi đến cổng của tiểu khu thì điện thoại bên trong túi đã rung lên không ngừng.

Đây đã là lần thứ hai rồi...

Không có bất kỳ dấu hiệu hay lời nhắc nhở nào, Phó Nhiên đã trực tiếp gọi điện thoại cho cô.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Bá đạo như thể là chuyện đương nhiên.

Không biết lần này anh lại gọi cho mình vì chuyện gì nữa.

Nhưng cho dù là chuyện gì thì lần này não của cô đã tỉnh táo hơn, tay cũng không run nữa, ấn chuẩn xác vào nút tắt máy.

Chuyện nghe máy này có thể tránh được thì vẫn nên tránh.

Cô nào biết vừa ngẩng đầu lên đã thấy Phó Nhiên đang cầm điện thoại, mặc một bộ áo gió đứng ở cổng tiểu khu nhà mình.

Sao Trần Mục Dẫn vừa mới rời đi là Phó Nhiên đã xuất hiện ở cổng tiểu khu nhà mình chứ...

Hơn nữa, khí thế tản ra quanh người Phó Nhiên lúc này hình như không đúng cho lắm.

"Cậu đến..."

Lạc Lạc mím môi, lùi về sau vài bước theo bản năng. Cô muốn duy trì khoảng cách an toàn thích hợp với anh.

Kết quả là không nhìn rõ đường nên đã vấp phải bồn hoa bên đường, người không kịp phòng bị nên đã ngã xuống.

Phó Nhiên không nói lời nào, cứ lạnh lùng đứng đối diện với cô rồi nhìn cô té chổng vó ở trong bồn hoa.

Lạc Lạc vươn tay vịn lấy thân của một cây con mới tạm thời nâng thân trên đứng thẳng lên.

Cô ngồi trong đống bùn và xoa xoa đầu gối, sau đó ngơ ngác nhìn Phó Nhiên lúc này.

Thời gian dường như đang dừng lại vậy.

Lại là bộ mặt lạnh lùng này... Âm u giống như cục nước đá, thậm chí còn không cười trên sự đau khổ của người khác dù chỉ một chút.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Anh sẽ không bao giờ biểu lộ như vậy trước mặt mọi người nhưng đối với cô mà nói thì không hề xa lạ.

Hễ anh thấy không vừa lòng thì anh có thể sẽ lộ ra vẻ mặt như vậy vào lúc nào đó và làm mấy chuyện không thể dự đoán được. Nhưng trên đời này người nhìn mặt mà bắt hình dong khá nhiều, có rất ít người chịu tin những chuyện này là do Phó Nhiên làm.

Lạc Lạc không tự chủ được mà chẹp miệng.

Cô hít mũi, dùng tay bắt lấy tảng đá trên mặt đất, muốn bò dậy.

Nhưng đất của bồn hoa này mềm quá. Cô không đứng dậy được mà còn bị xước tay.

Dường như Phó Nhiên đã nhướng một bên mày, đột nhiên sải bước đến rồi cúi người xuống bế cô ra khỏi bồn hoa bẩn thỉu này và đi vào tiểu khu.

"Cậu..."

Trái tim Lạc Lạc đập mạnh dữ dội, khi nhìn lại ánh mắt của anh thì thấy đã thay đổi trở lại thành Phó Nhiên dịu dàng.

Dường như...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!