Chương 42: Vả mặt nữ tiên chí tôn (20)

Edit: Há Cảo

Trên mặt Hạ Vũ tràn ngập oán độc, không dám tin tưởng nhìn hai người trước mắt, bởi vì phẫn nộ, sợ hãi mà run cả người!!

"Hạ Lương?!" Hạ Vũ sợ hãi kêu lên.

"Sao lại là các ngươi?! Sao ngươi lại ở cùng Quân Vô Thanh?!" Hạ Vũ gào lên như hệt một kẻ điên.

Ả vừa xuất quan trở lại tông môn, kinh hãi phẫn nộ phát hiện tông môn của mình vậy mà bị diệt môn?!

Ả bắt lấy một tên đệ tử đang chạy trốn, sau khi truy hỏi, mới biết được cư nhiên là Triệu Huyền bọn họ liên thủ diệt tông môn của ả!

Sau khi biết được tin này, Hạ Vũ cảm giác như bị sét đánh, nói là sét đánh giữa trời quang cũng không quá.

Ả tức giận khó hiểu, đi tìm Triệu Huyền bọn họ muốn một lời giải thích, nhưng các ái nhân vốn ngàn sủng vạn ái ả, hiện tại nhìn thấy ả, trong ánh mắt lại tràn ngập cừu hận, oán hận, lạnh lùng đến cực điểm!

Tựa như ả mới là người làm sai.

Thậm chí bọn họ cũng không cho ả lấy một cơ hội mở miệng giải thích, chỉ cần vừa nhìn thấy ả, lập tức sẽ lấy ra pháp bảo muốn liều mạng với ả.

Hạ Vũ không thể làm gì, chỉ có thể từ bỏ giải thích, lúc sau hễ nhìn đến bọn họ liền bắt đầu trốn chạy.

Hạ Vũ phát hiện chính mình quả thật đã bị chúng bạn xa lánh, bạn bè trước kia tất cả đều rời xa ả, đáng buồn chính là, ngay cả nguyên nhân là gì ả cũng không biết.

Nhưng ả cũng từ từ nhận ra sự không thích hợp, hết thảy mọi việc này, tất nhiên là có người ở sau lưng giở trò, có người muốn hại ả!

Bây giờ, hết thảy đáp án, hết thảy nguyên nhân, Hạ Vũ đã biết được.

Nhưng, đây lại là một đáp án ả không tài nào tin tưởng được, một việc ả không tài nào nghĩ đến cho được!

Tỷ tỷ của ả, người bị ả vùi dập trong bụi bậm, người bị ả cầm tù hơn hai trăm năm, Hạ Lương, lúc này cư nhiên đang đứng cùng Quân Vô Thanh, trạng thái giữa hai người còn vô cùng thân mật!

Hạ Vũ nhìn vẻ mặt sủng nịch của Quân Vô Thanh, nhìn cánh tay đang siết chặt eo Hạ Lương, chỉ cảm thấy vô cùng chói mắt, vô cùng phẫn hận!

Ngay tại lúc này, Hạ Vũ đột nhiên nhớ tới các loại lời đồn lúc trước, những lời đồn nói ả vì Quân Vô Thanh, nguyện ý vứt bỏ tất cả nam nhân khác, vậy mà lại là sự thật!

Chỉ là, nữ chính trong lời đồn ấy không phải ả, mà là tỷ tỷ của ả Hạ Lương.

"Hạ Lương, tại sao các ngươi lại ở bên nhau? Rốt cuộc sao các ngươi có thể quen nhau? Lúc Quân Vô Thanh rời đi, chẳng lẽ hắn đã cứu ngươi?! Không, không, không có khả năng như vậy! Các ngươi sao lại ở bên nhau?"

Hạ Vũ ôm lấy đầu, hai tròng mắt đỏ bừng, trợn trừng như muốn rớt ra ngoài, ả nhìn chằm chằm vào hai người trước mặt, chất vấn hệt như một người đàn bà đanh đá.

"Lương Lương, người này chính là kẻ điên." Quân Vô Thanh cười nhạo một tiếng, khinh bỉ nói.

Hạ Lương nhìn Hạ Vũ đã lâm vào điên cuồng trước mặt, vô cùng đồng ý gật đầu, đúng thật là kẻ điên!

"Ta không điên! Quân Vô Thanh, ngươi mới bị điên! Vậy mà lại chọn kẻ phế vật như Hạ Lương, không chọn ta! Chúng ta rõ ràng giống hệt nhau!" Hạ Vũ nghe được lời Quân Vô Thanh nói, phẫn nộ gào lên.

Ả điều động linh lực trong cơ thể, vung ống tay áo lên, một thanh kiếm khí sắc bén nháy mắt hình thành, lao tới ấn đường Hạ Lương.

Vẻ mặt Quân Vô Thanh âm trầm như băng, đôi mắt sâu không thấy đáy, càng lộ rõ sâu xa khó lường, lúc này, từ trong đôi mắt ấy lóe lên một tia lạnh lẽo.

Tìm chết!

Cũng dám ra tay tổn thương Lương Lương!

Quân Vô Thanh vung tay phải lên, một cây sáo ngọc màu xanh lá nháy mắt xuất hiện trên tay hắn, ngón tay dao động, âm thanh nháy mắt vang lên, không khí xung quanh lập tức hình thành một vòng sóng gợn.

Sóng âm công kích thần hồn!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!