Edit: Brown Bảo Bối
Beta: Mỡ
ng..." Cổ họng Lương Lương khàn khàn nói, có chút chống cự đẩy bàn tay của Quân Vô Thanh đang sờ lên lưng cô...
Cả người cô bây giờ đều đau nhức, nhất là cái chỗ khó nói kia, có cảm giác bị xé rách đau đớn, nếu hắn còn ăn một lần nữa, vậy...
"Lương Lương ngoan, ăn một lần nữa được không? Ta đảm bảo đây là lần cuối cùng." Quân Vô Thanh vuốt ve lưng của nàng, đầu chôn ở cổ, dùng răng nanh tinh tế gặm nhấm cái ấn ký kia, mưu tính làm cho nàng ý loạn tình mê...
Nhưng mà lần này Hạ Lương kiên quyết đẩy hắn ra, quay đầu nhìn về phía hắn, lên án nói, "Lần trước ngươi cũng nói là lần cuối cùng. Lần trước đó cũng vậy, ngươi nói mà không làm!"
"Cái này không thể trách ta, chỉ có thể trách Lương Lương quá ngon miệng làm cho ta muốn ngừng mà không được." Âm thanh Quân Vô Thanh mập mờ, động tác tay vẫn không ngừng thêm dầu vào lửa.
Trên mặt Hạ Lương nổi lên một tia đỏ ửng, một phần là vì thẹn thùng, một phần là do tức giận!
Người này, người này thật quá đáng!
"Nhưng cả người ta đều đau~" Hạ Lương chớp đôi mắt to ướt át, nhìn về phía Quân Vô Thanh, âm thanh vì lúc trước luôn rên rỉ nên vẫn khàn khàn, còn mang theo một chút làm nũng êm ái.
Cô như vậy, một chút bộ dáng mặt lạnh ngày thường cũng biến mất tăm, chỉ còn một còn mèo đáng yêu đang nũng nịu làm người ta không thể từ chối.
Quân Vô Thanh nhìn thấy bộ dáng này của nàng chỉ cảm thấy càng thêm xúc động, nhưng hắn vẫn thở dài một hơi, kiềm chế lại, dù sao hôm nay quả thật đã muốn nàng rất nhiều lần, tuy rằng cảm thấy không đủ nhưng vẫn còn nhiều thời gian.
Quân Vô Thanh híp mắt, vẻ mặt thỏa mãn liếm liếm môi.
Không vội! Không vội chút nào, có thể nuôi rồi từ từ ăn!
"Lương Lương ngoan, ta ôm nàng một cái, hôm nay không ăn nữa..." Quân Vô Thanh kéo cô vào trong ngực, ánh mắt tràn đầy cưng chiều, "Ta xoa xoa cho nàng, một chút sẽ thoải mái hơn."
Nói xong, Quân Vô Thanh vận hành pháp lực, một tầng bạch quang mỏng bao bọc tay hắn, rồi sờ soạng từ trên xuống dưới cả người Hạ Lương một lần, vô cùng tự nhiên, quan minh chính đại ăn vụng.
"Ưm~" Hạ Lương được chăm sóc cực kỳ thoải mái, hắn mát xa ở dưới, đau nhức trên người quả nhiên đỡ hơn rất nhiều, cả người lười biếng, càng thêm mềm yếu vô lực.
Hạ Lương không biết là mình đang bị ăn đậu hủ, bởi vì Quân Vô Thanh dạy dưới đó nên Hạ Lương không cảm thấy ngượng ngùng, kháng cự trước đó chỉ là do thân thể không thoải mái, hơn nữa Quân Vô Thanh còn lật lọng.
Hạ Lương giống như con mèo được chủ nhân chăm sóc, híp mắt, trong khi Quân Vô Thanh đang mát xa bên dưới, chậm rãi ngủ thiếp đi.
Quân Vô Thanh nuông chiều cười cười, mát xa thêm một lát nữa, bảo đảm cả người nàng không còn chỗ nào khó chịu, thế này mới thu tay lại, ôm lấy nàng, bế vào bên trong thiên điện, giúp nàng vệ sinh thân thể.
Hạ Lương chú ý tới động tác của hắn, hoàn toàn hưởng thụ, căn bản không có ý định tỉnh lại, mặc kệ hắn xử lý mình, sau đó chìm sâu vào giấc ngủ.
Trong khi Hạ Lương và Quân Vô Thanh sống cuộc sống gia đình ngọt ngào thì thế giới bên ngoài lại hỗn loạn không yên.
Xích Dương tông tranh đấu với Huyền Vũ tông, đến nỗi Lâm Trạch và Hạ Vũ đi hai hướng khác nhau, đệ tử hai tông môn chỉ cần chạm mặt nhau là kết cục không chết không ngừng, một mất một còn!
Hạ Vũ đã xác định chính là Lâm Trạch hạ thuật nguyền rủa bí ẩn nào đó cho nên ả mới thường cảm thấy đau đớn khó chịu!
Ả tự kiêu, cảm thấy bị phản bội sâu sắc, ngay cả nguyên nhân cũng không muốn biết, cảm giác yêu thích Lâm Trạch biến thành hận thù, chuyên tâm truy bắt, bức hắn nói ra cách giải trừ lời nguyền!
Hành động như vậy càng làm cho Lâm Trạch tin là Hạ Vũ đã phản bội tình cảm của bọn họ, thậm chí còn muốn giết mình, cho nên lúc động thủ không hề mềm lòng!
Mỗi người dựa vào điều kiện của mình, không có ý định lộ diện, chỉ huy từng đệ tử làm cho đối thủ ấm ức!
Mà nam nhân khác của Hạ Vũ vốn định ra mặt ngăn cản hai người này, nhưng bọn họ nhanh chóng phát hiện là không có đủ tinh lực này vì tông môn bọn họ cũng đều xuất hiện vấn đề.
Có người muốn đảo chính, ý đồ tranh đoạt vị trí tông môn đứng đầu; thần khí của tông môn bị người khác đánh cắp; hoặc là đệ tử tông môn trên đường đi tập luyện bị người chặn giết, chết thảm!
Những thứ ngoài ý muốn này đến cùng một lúc, những người này không ngốc, tất nhiên có thể nhìn ra thủ đoạn này là cố ý!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!