Chương 29: Vả mặt nữ tiên chí tôn (8)

Edit: Há Cảo

Nếu ngươi không thể mở ra được, vậy bản tôn cũng sẽ không hết lòng tuân thủ lời hứa đâu, dù sao ta cũng đã sớm tu ma, bởi vì ngươi, nên mới thay đổi chủ ý, nếu ngươi không thể cứu ta đi ra ngoài, ta vẫn sẽ lựa chọn con đường này." Quân Vô Thanh khẽ nhếch khóe miệng, hắn lật lọng, chỉ là vì muốn trêu đùa nàng thôi.

Hắn muốn nhìn thấy dáng vẻ tức giận, nôn nóng của nàng, tất cả cảm xúc của nàng, đều phải do hắn khống chế!

"Ngươi làm như vậy là không đúng!" Hạ Lương mở to hai mắt, vô cùng nghiêm túc lên án hắn, "Chúng ta có khế ước! Ngươi không thể đổi ý!"

Mặc dù đã đoán được phản ứng của nàng, nhưng đến khi nhìn thấy bộ dạng nàng phản bác lại lời của mình, trong lòng Quân Vô Thanh vẫn cảm thấy hơi ngưa ngứa, hắn duỗi tay ra kéo lấy nàng, ôm nàng vào trong ngực lần nữa, sau đó đưa tay vuốt ve dấu răng sau gáy nàng, mở miệng nói:

"Tại sao lại để ý việc ta có tu ma không như thế?"

Hạ Lương ngẩng đầu nhìn hắn, im lặng không nói gì, vấn đề này, lúc nãy bọn họ đã nói rồi mà!

Có điều, Quân Vô Thanh hỏi cô như thế, cũng không phải là vì muốn có được câu trả lời của cô, mà là vì muốn dạy dỗ "nô bộc nhỏ" đơn thuần của mình, để cô nhìn rõ bộ mặt thật của thế giới này.

"Nhớ kỹ, trên thế gian này, thứ không thể khống chế nhất chính là lòng người. Con người am hiểu nhất là lật lọng, chẳng hề tôn trọng lời hứa chút nào!

Tham lam, dục vọng, trường sinh, những thứ này đều có thể khiến cho con người trở nên điên cuồng. Linh căn và đạo thể của ngươi bị đoạt đi, chính là vì thứ gọi là dục vọng dơ bẩn này! Lương Lương, nhìn rõ mặt hắc ám của thế giới này đi. Những người ra vẻ đạo mạo, nội tâm dơ bẩn, trong ngoài không đồng nhất trên thế giới này rất nhiều!

Tu tiên hay tu ma, cũng chỉ là một phương thức tu luyện mà thôi, không hề liên quan đến bản tính là tốt hay là xấu của con người!

Thế nhưng, người đời ngu xuẩn lại cho rằng những người tu ma đều hạng người tàn nhẫn ác độc, hai tay dính đầy máu tươi, tùy ý làm bậy, tùy ý tạo sát nghiệt!

Song, bọn họ lại không hề biết rằng những người tu tiên mà bọn họ xem là chính nghĩa, lại có thể vì đan dược, linh thạch, pháp khí mà giết người đoạt bảo, nơi nào cũng xảy ra, rõ ràng là làm kỹ nữ nhưng lại dựng đền thờ trinh tiết cho mình*, đứng trên đỉnh cao của đạo đức."

[*] Chỉ người làm việc sai trái nhưng thích lấy lí do đường hoàng để ngụy biện cho hành động của mình.

"Ngươi là đang nói chính ngươi." Hạ Lương lạnh lùng mở miệng, ngữ khí vô cùng khẳng định.

Nếu nói như thế, vậy thì Quân Vô Thanh tuyệt đối là người sắm vai "kỹ nữ" thành công nhất trên đời này.

"Bất kính với chủ tử, là phải bị trừng phạt!" Quân Vô Thanh nói dứt câu, khóe miệng gợi lên một nụ cười xấu xa, sau đó cuối đầu xuống, cắn lên chỗ dấu răng lần nữa, hàm răng của hắn nghiền lấy gáy của Hạ Lương.

Cơn đau râm rỉ kéo tới, vừa đau lại vừa ngứa, khiến cả người Hạ Lương tê dại, vô cùng khó chịu. Quả nhiên là trừng phát.

Nhưng trừng phạt thế này, đối với Quân Vô Thanh lại là hưởng thụ, hắn rất vui vẻ, cho dù làm cả nghìn lần vạn lần, hắn cũng sẽ không chán ghét.

Cho ta hai ngày, sau hai ngày là ta có thể mở được xích khóa linh lực này. Nhưng trước lúc đó, ta cần phải khóa linh lực của ngươi lại." Hạ Lương vừa nói, vừa thi triển vài pháp quyết lên người Quân Vô Thanh.

Sau khi xong xuôi, Hạ Lương nói thêm một câu: "Hôm nay ta phải đi về trước."

"Quay về làm gì?" Quân Vô Thanh bất mãn, "Ngươi là nô bộc của ta, sao có thể rời khỏi tầm mắt của ta chứ?"

"Hạ Vũ có thể trở lại!" Hạ Lương lắc đầu, kiên trì nói.

Vẻ mặt của Quân Vô Thanh không vui, hắn nhắm mắt lại rồi dựa vào tường, không thèm nhìn Hạ Lương nữa.

Tuy rằng hiện tại trong cơ thể Quân Vô Thanh không có lấy một tia linh lực nào, nhưng khí tức "Bản tôn đang rất khó chịu, lũ phàm nhân các ngươi đừng tới làm phiền ta" phát ra từ trên người hắn vẫn khiến Hạ Lương cảm thấy bị áp bực cực kỳ.

Có lẽ là do đã khế ước với nhau, nên khi nhìn thấy hắn như vậy, Hạ Lương cảm thấy ngực mình có chút khó chịu, ánh mắt vốn luôn trong veo như nước, giờ đây lại lộ ra vài phần hoang mang.

"9957, người đang không vui, nên dỗ thế nào?" Hạ Lương hỏi trong ý thức.

9957 bị câu hỏi này của Hạ Lương dọa sợ rồi!

Lương Lương vậy mà bắt đầu để ý đến cảm xúc của người khác rồi?!

Trời ạ! Đây là một tiến bộ lớn có thể ghi vào lịch sử đấy!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!