Chương 38: (Vô Đề)

Bầu trời vùng biên giới dường như luôn đặc biệt cao và xa, những đám mây trắng giống như kẹo bông gòn trong khoảng không mênh mông, từng đám từng đám một bay trong không trung, mặt trời rực rỡ nhô cao, ngay cả không khí cũng là một mùi vị trong lành tươi mát. 

Úy Lam nhìn người đàn ông trước mặt, đôi mắt như mang theo móc câu, vừa chọc người vừa quyến rũ.

Bà chủ gói món đồ cô vừa mới xem vào trong túi rồi đưa lại cho cô. Úy Lam không nhận lấy, vẫn là Tần Lục Trác hếch cằm, giọng nói trầm thấp: "Lấy đi."

Úy Lam vẫn không nhúc nhích như cũ, cô nhìn thẳng về phía Tần Lục Trác, hạ giọng: "Sao anh lại đến đây?"

Trong giọng nói có chút sốt ruột.

Tần Lục Trác nhướng mày, nụ cười trên mặt mang theo một vẻ lưu manh không nói nên lời: "Cũng không ai quy định anh không thể đến đây. Huống hồ, anh đã nhớ em rồi."

Lời nói hùng hồn như là chuyện đương nhiên.

Trong ánh mắt Úy Lam có sự lo lắng.

Người đàn ông trước mắt như không nhìn thấy vẻ mặt của cô, tự mình thay cô lấy đồ trong tay bà chủ, nhìn thoáng qua đồ vật trong túi, không khỏi cảm thán: "Nhắc tới thì đây là lần đầu anh tặng quà cho em."

Úy Lam hơi giật mình. 

Tần Lục Trác kéo tay cô, vừa mềm mại vừa mịn màng, mới chỉ không nắm vài ngày đã nhớ vô cùng.

Lúc này, người đang ở cách đó không xa nhìn hai người đứng ở cửa, thấy bóng dáng người đàn ông cao lớn rắn rỏi, mặc một thân toàn màu đen, cả cơ thể lộ ra vẻ dứt khoát nhanh nhẹn, cô gái cũng một thân trang phục gọn gàng, áo lửng, quần jean bó sát, mang một đôi bốt ngắn tôn lên cái eo nhỏ và cặp chân dài.

Hai người đứng cùng một chỗ, chỉ có hai chữ.

Xứng đôi.

Nhưng mà biến hóa bất thình lình như vậy làm Tiếu Hàn có chút tức giận. Cậu mở bộ đàm, hỏi: "Tề Hiểu, tiểu tử cậu làm gì vậy, còn không tiến lên xác nhận thân phận?"

Tiếu Hàn là người phụ trách hiện trường hành động lần này.

Trong bộ đàm vang lại lên giọng nói Tề Hiểu. 

"Thủ lĩnh, đã xác nhận rồi."

Tiếu Hàn sửng sốt, tức giận nói: "Tiểu tử cậu ngay cả cái mông cũng chưa từng động đậy mà còn dám nói là đã xác nhận thân phận của người đối diện? Cậu định lừa gạt ai vậy?" Tính khí Tiếu Hàn nổi lên, lập tức không suy nghĩ mà mắng chửi.

Tề Hiểu: "Đó là đội trưởng Tần."

Tần cái đầu cậu…Đôi mắt Tiếu Hàn trừng lớn, lời đến khóe miệng đột nhiên dừng lại.

Cậu hỏi: "Đội trưởng Tần? Là đội trưởng Tần mà chúng ta biết sao?"

Lúc này Tề Hiểu một bên nhìn chằm chằm cửa hàng đối diện, một bên gật đầu ừ, cậu oan ức nói: "Em còn quen đội trưởng Tần nào khác sao, lúc nãy anh ấy vừa mới xuất hiện, em giật cả mình. Tất nhiên là đã xác định thân phận đội trưởng Tần, chỉ là không dám đi đến hỏi thăm anh ấy đến làm gì thôi."

Cát thúc vô cùng giảo hoạt, sau khi Úy Lam đến đây, gã không lập tức lộ diện.

Hơn nữa, theo như tin tức đáng tin cậy, chắc là hôm nay gã đang ở biên giới Việt Nam.

Ngày hôm qua Úy Lam gọi điện cho gã , lời nói không được xem là khách khí, coi như cho gã thông điệp cuối cùng, nếu không thấy được hàng sẽ lập tức rời khỏi đây.

Hôm nay cô tới Phổ Trại là để gặp người của Cát thúc.

Ngược lại, chờ được một người ngoài ý muốn.

Vì sao Tần Lục Trác lại đến, à không, phải nói là sao mà Tần Lục Trác lại không đến cho được. Mặc dù biết Úy Lam hợp tác với bên Tiếu Hàn, theo lý mà nói có sự bảo vệ an toàn của cảnh sát, anh có thể yên tâm. Nhưng mà cô gái của mình đi đầu chiến đấu anh dũng ở bên ngoài, còn anh lại một mình ở nhà trốn tránh, đây không phải là việc mà Tần Lục Trác anh sẽ làm.

Trước đó không lập tức qua đây với cô là vì anh muốn sắp xếp chuyện công ty.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!