Truyện được dịch/edit bởi [L.A_MALBEC] và đăng tại lustaveland. com
Edit: Malbec
Suy cho cùng vẫn chỉ là một cô gái nhỏ, nghe những lời này của cảnh sát, Trần Cẩm Lộ theo bản năng mà nhìn về phía Úy Lam.
Trong căn phòng này, chỉ có Úy Lam có thể cho cô sự an ủi.
Úy Lam cho cô một ánh mắt động viên, nhìn về hai cảnh sát đứng ở cửa, hỏi: "Hai người có giấy tờ chứng minh thân phận của mình không?"
Hai người đó nhìn nhau, lập tức đưa ra thẻ cảnh sát của mình .
Giấy tờ tất nhiên là thật.
Úy Lam lại hỏi: "Nếu như đã muốn cô ấy hỗ trợ điều tra, các người chắc còn có những chứng cứ khác?"
Cô không phải chưa từng hợp tác với cảnh sát nhưng lúc đó đang ở Mỹ, là thân phận học sinh của người hướng dẫn, hầu hết đều làm trợ lý, ghi chép tài liệu. Cho nên cô cũng không rõ quy trình phá án trong nước.
Cảnh sát nghe cô hỏi như vậy bèn lập tức nghiêm túc nói: "Vị tiểu thư này, bây giờ Trần Cẩm Lộ có liên quan đến một vụ án hình sự, chúng tôi có quyền mang cô ấy trở về điều tra."
Trần Cẩm Lộ trợn hai mắt, có chút không thể tin nổi.
Úy Lam quay đầu nhìn về phía cô ấy, thấy vẻ mặt của cô thì hơi nhíu mày, hiển nhiên vẻ mặt này đã nói cho Úy Lam biết, cô ấy cũng không phải hoàn toàn vô tội.
Trần Cẩm Lộ lại lần nữa muốn xin sự giúp đỡ, gọi một tiếng: "Bác sĩ Úy."
Đôi mắt cô hiện lên sự kinh hoàng, run rẩy nói: "Cô không thể mặc kệ tôi như vậy."
Có lẽ hành động bảo vệ cô ở quán bar hôm đó của Uý Lam và sau nhiều ngày trị liệu như vậy, cô đã xem Úy Lam là người mình có thể tin tưởng dựa vào.
Đối với người tư vấn có cảm xúc mãnh liệt không ổn định như cô ấy, sự tin tưởng này rất hiếm thấy.
Trong chốc lát, Úy Lam nhìn cảnh sát: "Tôi có thể đi cùng không, hai người cũng thấy cô ấy đang tiếp nhận điều trị tâm lý, tôi có thể giúp ổn định cảm xúc cô ấy."
Hai cảnh sát nhìn nhau, cuối cùng vẫn đồng ý với Úy Lam.
Cuối cùng các cô bị đưa tới cục Cảnh Sơn, Trần Cẩm Lộ trực tiếp bị đưa vào phòng tra khảo, Úy Lam được sắp xếp ngồi trong một phòng họp trống trải ở cục cảnh sát.
Sau đó, không ai tiếp xúc với cô nữa.
Trong lúc đó, cô liên lạc với người Trần gia, Trần Vũ nhận điện thoại, vô cùng khiếp sợ.
Hắn nói: "Úy tiểu thư, bây giờ tôi không thể qua đó nên có thể nhờ cô ở lại cục cảnh sát cùng Tiểu Lộ không, tôi sợ con bé một mình sẽ sợ hãi. Tôi lập tức sẽ phái luật sư đến."
Nửa giờ sau, luật sư đến.
Úy Lam đứng dậy ra khỏi phòng họp nhưng mà lần này luật sư cũng bị ngăn lại, bọn họ hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra. Luật sư không có biện pháp, chỉ có thể ra ngoài gọi điện thoại, muốn tìm hiểu xem rốt cuộc đã xả ra chuyện gì.
Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Cục cảnh sát ai ai cũng bận rộn, cho nên khi Úy Lam từ ngoài cửa sổ thấy khung ảnh trên tủ trưng bày, cô bước vào phòng cầm lên xem cũng không có ai chú ý.
Cô cầm lấy khung ảnh, đúng lúc ánh nắng mặt trời chiếu vào khuôn mặt trong khung ảnh kia.
Đây là ảnh chụp một đội bóng rổ, các chàng trai mặc đồng phục bóng rổ tóc mướt mồ hôi, từng giọt trên trán còn có thể thấy rõ qua bức ảnh, vài người ngồi phía trước cùng giữ một chiếc cúp màu bạc.
Nhưng mà nổi bật nhất là người đứng giữa ở hàng sau, anh ta đứng sau chiếc cúp, trên mặt không hề cười, khuôn mặt anh tuấn, cho dù đang đổ mồ hôi vẫn đẹp đến mức người khác không thể rời mắt.
Tần Lục Trác.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!