Chương 10: (Vô Đề)

Edit: Malbec

Úy Lam nhìn Tần Lục Trác trước mặt, lại nhìn thoáng qua thấy người đàn ông gọi là Tường ca đang nhìn bọn họ.

Cô duỗi tay đẩy anh ra, tỏ vẻ giận dỗi: "Em nói rồi, chuyện của em anh không cần lo lắng quá."

"Con mẹ nó em không nói gì liền ra khỏi nhà, anh có thể không lo lắng sao?"

Tần Lục Trác đang ôm cô, giọng nói mang theo sự giận dữ giống như người chồng bắt được người vợ bỏ nhà ra đi của mình. Úy Lam lúc này đang tựa vào lồng ngực anh, không nhịn được mà cúi đầu cố nén cười.

Oscar không trao cho anh, thật đáng tiếc.

Tường ca nhìn Úy Lam, do dự nói: "Úy tiểu thư, chuyện này……"

Úy Lam ngẩng đầu: "Xin lỗi, để tôi giải quyết."

Sau đó, cô nhìn Tần Lục Trác: "Em chỉ đến gặp một người bạn thôi, anh gấp gáp vậy làm gì."

"Bạn bè? Bạn bè gì mà phải gặp ở chỗ này?" Tần Lục Trác nghi ngờ nhìn cô, đáy mắt đã sớm phát hỏa: "Chẳng lẽ là vị hôn phu tiểu bạch kiểm của cô, lão tử đã sớm khó chịu với hắn. CMN cô nói rõ, giữa tôi và hắn, cô chọn ai?"

Bất thình lình diễn ra tình tiết cẩu huyết thường được chiếu lúc 8 giờ khiến Tường ca và bảo vệ bên cạnh đều ngẩn ra.

Úy Lam vươn tay, nhẹ nhàng vuốt ve ngực anh. 

Tần Lục Trác mặc áo sơ mi màu đen, cả người hiện lên dáng vẻ thuần thục, anh tuấn.

Úy Lam cười nhẹ: "Anh và hắn, em đương nhiên là chọn anh. Em không phải đã nói với anh, em với hắn chỉ là liên hôn gia tộc, diễn kịch mà thôi ư."

Khi cô nói chuyện thì môi đỏ cười nhạt, cả người hiện lên vẻ phong tình giống như trời sinh đã quyến rũ như vậy.

Ngón tay nhỏ nhắn, tinh tế lướt qua cúc áo sơ mi.

Lưu luyến, khẽ chạm.

Hành động như vậy, Tường ca sẽ không nghi ngờ quan hệ giữa bọn họ.

Hắn thấp giọng nhắc nhở: "Úy tiểu thư, Cát thúc còn ở trên tầng chờ ngài."

Úy Lam liếc nhìn Tần Lục Trác một cái, nhẹ giọng nói: "Em thật sự đi lên gặp một vài người bạn, rất nhanh sẽ xuống."

"Không được."

Tần Lục Trác vẫn giữ cổ tay cô như cũ, giọng nói không cho phép từ chối: "Ai biết được đám người này là hạng người gì, để anh đi cùng em."

Đáy mắt Úy Lam xẹt qua một tia kinh ngạc.

Ngược lại, Tường ca đứng một bên lập tức nói: "Úy tiểu thư, chuyện này không thể được, trước kia cô cũng không nói muốn đưa người theo."

"Nhưng cũng không nói tôi không thể dẫn người theo."

Úy Lam nhìn hắn, thản nhiên nói.

Tường ca bị chặn miệng.

Úy Lam: "Tôi cho Cát thúc mặt mũi nên tự mình đến đây gặp. Đây là chỗ của các người, tôi mang theo một người đến, cũng không đến nỗi làm các người sợ đến như vậy chứ?"

Sau khi hắn rời đi, Úy Lam định đứng sang bên cạnh, ai ngờ vừa mới di chuyển một chút, bên hông đã bị một cánh tay rắn chắc giữ lấy không thể nhúc nhích.

Tần Lục Trác cúi đầu ghé vào tai cô, trong mắt người khác chỉ là hành động thân mật của một đôi yêu nhau thôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!