Chương 14: (Vô Đề)

21

Ta nhìn ra trong lòng Lý Tĩnh Hàng vẫn còn do dự nhưng nàng ta đã nghe lọt tai mấy lời này. Ngày hôm ấy trong yến hội thưởng hoa, mặc cho tỷ tỷ nàng ta liên tục ra hiệu bằng ánh mắt, nàng ta vẫn không hề đứng dậy xin hiến vũ, chỉ an phận ngồi yên suốt cả buổi.

Sau yến tiệc, cô cô hỏi ta có muốn ở lại trong cung vài ngày không, ta mỉm cười đồng ý, lại ngỏ ý xin cô cô cho hai tỷ muội Lý gia cũng ở lại.

Cô cô nhìn ta đầy vẻ nghi hoặc, ta liền ghé sát tai bà ấy nhỏ giọng thì thầm:

"Thừa tướng muốn đưa nữ nhi Lý gia nhập cung, Uyển Nhi muốn giúp ông ta một tay."

Ánh mắt cô cô đảo qua gương mặt của Lý Tĩnh Huy và Lý Tĩnh Hàng, trong mắt bà ấy lập tức thoáng qua một tia không đành lòng và do dự. Nhưng khi bà ấy nhìn sang ta, cuối cùng cũng chỉ mỉm cười gật đầu.

Cứ như vậy, Lý Tĩnh Huy và Lý Tĩnh Hàng được ta giữ lại trong cung vài hôm. Ta vẫn ở lại cùng cô cô tại điện Tiêu Phòng, còn bảo cô cô sắp xếp hai tỷ muội bọn họ ở tại đài Nguyệt Ảnh cách điện Tiêu Phòng không xa.

Đài Nguyệt Ảnh ấy, cách thuỷ tạ bên hồ cũng rất gần.

Hằng ngày, ta đều đến tìm Lý Tĩnh Huy và Lý Tĩnh Hàng chơi đùa nhưng Lý Tĩnh Huy lúc nào cũng tỏ vẻ cao cao tại thượng, rất ít khi nói chuyện với ta, ta lại thấy như vậy càng hợp ý mình, về sau ta liền lấy cớ không đến đài Nguyệt Ảnh nữa, khi nào muốn gặp Lý Tĩnh Hàng, ta sẽ cho gọi nàng ta đến điện Tiêu Phòng.

"Tĩnh Hàng tỷ tỷ, đây là bánh hoa đào mới làm trong cung cô cô ta, những cánh hoa đào này đều là mới hái mùa xuân năm nay, phơi khô rồi làm bánh. Ăn cùng rượu hoa đào ủ trong hầm, ngon lắm đấy."

Ta đối với Lý Tĩnh Hàng vẫn luôn thân thiết, bất kể cô cô thưởng cho ta thứ gì, ta cũng luôn nghĩ đến việc chừa lại phần cho Lý Tĩnh Hàng. Ban đầu nàng ta còn có chút lo lắng, dè dặt nhưng qua nhiều lần, cũng dần trở nên thân thiết với ta hơn.

Lý Tĩnh Hàng à, ta cũng là người sống lại một đời mới hiểu được, hóa ra ngươi cũng có nhiều nỗi khổ tâm như thế. Ta có tư tâm, cũng không thể xem là đang giúp ngươi, chỉ mong ngươi có thể nhận rõ tâm cơ hiểm độc của Lý Tĩnh Huy và Lý Bật, kiếp này đừng để bản thân bị hai người bọn họ lợi dụng nữa.

Có lẽ vì trước giờ Lý Tĩnh Hàng chưa từng được ai chân thành đối đãi, chỉ mới ở bên cạnh ta được mấy hôm, nàng ta đã thổ lộ với ta rất nhiều tâm sự. Hôm ấy cũng vậy, hai người chúng ta ngồi đối diện, vừa ăn bánh hoa đào, vừa nghe nàng ta kể lại chuyện xưa với Lục Lang nhà Hứa gia.

Ta giả vờ uống thêm mấy chén rượu hoa đào, làm bộ say rượu, gục xuống bàn.

"Tỷ tỷ, bánh hoa đào còn nhiều lắm, tỷ... lát nữa tủ nhớ mang một ít bánh hoa đào với rượu hoa đào về cho Tĩnh Huy tỷ tỷ cùng nếm thử đấy."

Lý Tĩnh Hàng đồng ý, Nguyệt Lân ở bên cạnh nghe thấy vậy liền vội vàng đứng dậy, lấy thêm một hộp bánh và một bình rượu nhỏ, gói lại cẩn thận, để bên cạnh Lý Tĩnh Hàng.

"Tĩnh Hàng tỷ tỷ, Uyển Nhi thật sự cảm thấy quá bất công, vì sao, vì sao bọn họ nhất định phải chia rẽ tỷ và Hứa Lục lang? Nếu như tỷ có thể gả cho Hứa Lục Lang, nhất định sẽ rất hạnh phúc... Không giống như chốn cung cấm này... cung cấm... sẽ ăn thịt người..."

Ta giả vờ nói mê trong cơn say, Nguyệt Lân che miệng cười, nói để mình đi tìm chút thuốc giải rượu đến, nhờ Lý Tĩnh Hàng chăm sóc ta một lát.

Lý Tĩnh Hàng đồng ý, đứng dậy chuyển sang ngồi bên cạnh ta, ta liền thuận thế tựa vào lòng nàng ta, tiếp tục nói mấy lời mơ màng.

"Thừa tướng muốn đưa nữ nhi Lý thị nhập cung thì cứ để ông ta đưa Lý Tĩnh Huy vào là được, cớ sao cứ phải ép tỷ tỷ người phải vào cung chứ..."

"Uyển Nhi ngoan, tỷ tỷ đã đính hôn với Thái tử rồi, không thể vào cung được nữa."

Lý Tĩnh Hàng nhẹ nhàng vỗ về sau lưng ta, giọng nàng ta có chút mông lung.

"Có gì mà không được? Nếu để Lý Tĩnh Huy vào cung thì tỷ tỷ người có thể gả cho Thái tử rồi. Sau đó chúng ta đi tìm Thái tử năn nỉ một chút, hắn nhất định sẽ tìm cách giúp tỷ ra khỏi Đông cung. Không giống như... không giống như vào cung... là cả đời phải chịu khổ sở..."

"Uyển Nhi nói như vậy, chốn cung cấm có gì không tốt sao?"

Ta trở mình trong lòng Lý Tĩnh Hàng, đôi mắt mơ màng mở ra nhìn nàng ta, làm bộ nói nhỏ nhẹ:

"Ta nói cho tỷ tỷ nghe, tỷ tỷ đừng nói với người nào khác đấy."

Lý Tĩnh Hàng nghe vậy thì mỉm cười gật đầu.

"Cô cô của ta có một cung nữ, trước kia từng hầu hạ Hà Thục phi, nàng ấy lén nói với ta, sở dĩ Hà Thục phi làm ra mấy chuyện xấu kia đều là do Thừa tướng bảo bà ta làm như vậy nhưng sau đó sự việc bị bại lộ, vì để bảo toàn phủ Thừa tướng, Hà Thục phi chỉ đành phải..."

Nói đến đây, giọng ta dần nhỏ lại, tiếng nói cũng trở nên mơ hồ, như thể sắp ngủ thiếp đi.

"Cô cô nói, Hoàng thượng thích nữ tử mặc y phục màu đỏ, nên từ khi vào cung, ta chưa từng mặc màu đỏ bao giờ... Ta sợ bị Hoàng thượng để mắt đến..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!