Chương 6: Xin Người Đấy!!.

Chuyện sẽ không tiếp tục nếu như... dạo gần đây trong nhà của Victor có ma.

Vâng, không đùa đâu ạ.

Có ma đấy.

Mà con ma này có cái đầu màu hồng với hai bên sẹo ở khoé miệng nữa cơ.

"Có nên mời thầy không ta?." Victor.

Đáng sợ đấy. Chuyện bắt đầu từ mấy hôm trước, trong khi ngủ cô ả luôn có cảm giác rằng ai đó đang nằm bên cạnh mình, cảm thấy cơ thể bị đè nặng và sáng nào cũng đau mỏi xương khớp. Cảm giác như bị bóng đè ý, nói liền tra google, tỏi và dao sẽ là hai thứ tốt nhất để đuổi tà.

"Tối nay chắc sẽ ổn." Victor.

Ừ... rồi sẽ ổn thôi.

Nó chỉ ổn ở vài tiếng đầu và khi đã vào nửa đêm, tiếng động là phát ra từ cửa chính. Nói cũng đủ biết thì có ai đó đang phá khoá cửa nhà của Victor đây.

Lạch cà, lạch cạch.

Nắm tay cửa bị vặn sáng, kẻ đó cười mỉm rồi bước vào trong nhà. Gã cố kiềm chế lại sự háo hức phát ra từ trong lòng của mình, cố kiềm lại vẻ hưng phấn bước chân vào căn phòng nhỏ kia.

Bấy giờ cô nàng vẫn chưa hay biết gì về tình trạng hiện tại, giấc ngủ vẫn nồng say.

Vuốt nhẹ gò má, gã nhẹ nhàng kéo tấm chăn mỏng đang phủ lấy cơ thể ngọt ngào kia. Tay chạm nhẹ vào đôi môi căng mướt mà suốt ngày đi dụ dỗ đàn ông rồi vào lưới tình, khẽ tách môi và đưa tay vào sâu, gã chạm lấy chiếc lưỡi đỏ hòm. Nó thật mềm mại, ẩm ướt và nóng ấm.

Liếm môi nuốt nước bọt, gã khẽ cúi đầu môi chạm môi với cô ả, tay chống đè sang hai bên và cố đẩy lưỡi vào sâu bên trong. Một màn hôn lén ướt đẫm.

Ai mà ngờ được chỉ với một cái hôn mà gã đã lên đâu? Phần thân dưới nhô cao đau chết mất.

Mau mau giải thoát cho nó, gã môi hôn chóp chép, bên dưới thì sục không ngừng chiếc gậy kia, nắm lấy tay ả đan vào cũng vuốt, sự mềm mại, ấm áp ở lòng bàn tay thật tuyệt. Nó khiến gã đê mê đắm chìm trong khoái cảm này.

"Vi, thích... thích em rất nhiều."

5

Anh mượn tay tỏ tình em ngày trên giường em đấy à? Nghệ đấy anh bạn.

Gã đẩy hông nhanh hơn và rùng mình, thứ sữa chua kia bắn lên mặt lên mũi cô ả. Gã vội rút khăn giấy lau sạch vết tích, kiểm tra kĩ lưỡng xem còn sót ở đâu hay không. Chà, kiểu này chắc ổn, rút trong túi bình xịt gây mê, gã xịt lên mặt ả thêm vài phát sau đó thì có thể an tâm mà ôm ả ngủ rồi. Tuyệt.

Vùi mình vào cơ thể ấm áp và tận hưởng khoảng thời gian ngắn ngủi trong đêm nay. Chỉ gần sáng thì gã phải rời đi ngay trước khi em tỉnh dậy.

"Cái đách gì đây?."

Thứ gì nhớt nhát dính trên tóc của cô ả đây? Nó có màu trắng trắng và có mùi tanh... nước dãi sao? Đâu, cô ả nào có thói quen chảy ke khi ngủ đâu. Hoàn toàn không...

Một buổi sáng đẹp trời là khi không có âm binh ngán đường. Nhưng đối với Victoria lại khác... cô ả gặp Kakuchou, bạn trai cũ trên đường đi mua cà phê.

Buổi sáng đẹp trời giờ đây âm u vl ra, ả không dám nhìn thẳng vào mắt của Kakuchou.

"Tại sao lại cắt đứt liên lạc với anh?." Kakuchou.

"Ờm... sim điện thoại bị hỏng."

Bịp đấy, chẳng qua là ả lóc Kakuchou và cho anh bạn này vào danh sách đen như bao con cá trước thôi. Kakuchou nghe thấy câu trả lời như thế liền không hài lòng, anh liền nhíu mày lại, mặt âm u hẳn đi.

"Vậy thì tại sao lại chuyển nhà?." Kakuchou.

"Là... là do..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!