Omochii: tính ra chương này viết lâu rồi mà khum đăng =)))))............
1
Biết gì chưa?.
Trong lúc Sanzu và Kakuchou đang ẩu đả với nhau, thì ả chợt để ý tới cánh cửa còn đang mơ toang kia.
Không nói nhiều liền tỏ vẻ sợ hãi chạy vào trong phòng, nhưng thực chất là lấy cái túi xách cùng điện thoại của mình, ba chân bốn cẳng phóng ra khỏi căn hộ của Kakuchou ngay và luôn.
Ả nghĩ bản thân nên gia nhập đóng bộ phim bom tấn Fast and Furious. Bản thân đang đào tẩu khỏi nhà của tên bạn trai cũ, mẹ kiếp... phải chuyển nhà lẹ mới được.
Bạn vô tình thấy một chiếc xe đang đỗ đằng trước, mắt mù nên lầm tưởng nó là taxi, thực chất là fake taxi. Tay nhanh hơn não liền mở cửa vào trong xe ngồi ngay ngắn, ấy vậy mà còn dám ra lệnh cho tài xế chạy nhanh ra khỏi đó nữa chứ.
Chú tài xế fake chẳng nói gì, cứ im lặng rồi phóng ga lên mà chạy...
"Má... ngày gì mà xu như chó."
"Thì đang là thứ 6 ngày 13 đó cưng à."
"Mà sao trông cưng mệt mỏi thế?."
"Vừa tẩu thoát khỏi thằng điên mang danh bạn trai cũ."
Nhỏ vẫn chưa hoàn hồn lại cái cảnh Kakuchou siết chặt tay của mình cùng với những lời đe doạ của anh ta.
Ánh mắt đó làm cho ả có chút sợ hãi về tâm lý bất ổn của anh người yêu cũ này.
Mà khoan...
Xe đi mô đấy?.
"Ba
-bác tài!!?."
"Ơi?." Ran.
"Vãi l*z."
Ả phải gọi hiện tại thì không ai xu bằng ả cả. Thoát khỏi nhà người tình cũ đã khó, giờ còn thoát khỏi xe của tình một đêm còn khó hơn.
Ran đỗ xe lại ở một con đường khá vắng vẻ, anh ta chồm sang phía ả chống hết hai tay vào cánh cửa để ả không dám bỏ chạy.
"Huýt, mặc đồ khiêu gợi như này là muốn quyến rũ ai đây?." Ran.
Ran đã nhìn và đánh giá.
Anh ta dám mắt vào cặp đùi giáo căng múp rụp kia, cặp đùi căng mọng vẫn còn tồn tại trong trí nhớ của anh ta, vừa mềm căng lại còn thơm ngon nữa. Cảnh cô gái nhỏ ngày hôm đó môi cứ rên rỉ quyến rũ anh ta, cặp mông nảy lên nảy xuống rất thích mắt.
"Đúng lúc anh đang chán... hay là ta..." Ran.
Ran vuốt nhẹ tay vào đùi của nhỏ, các đầu ngón tay ma sát nhẹ nhàng gây nhột cho ả ta.
Đúng kiểu đã xu thì xu đến tận mạng mà.
"Anh trai à... từ từ thôi!."
Tay mò ra sau vặn cửa định bỏ trốn nhưng bất thành. Ran từng chút, từng chút cố dí sát người lại gần ả, kiểu này thì phải né cho được!!!.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!