Chương 44: (Vô Đề)

/43/.

Tốc độ Tiêu Nham không bằng Jane, khi Jane muốn vươn tay tới tiếp nhận trang bị của Tiêu Nham, cậu lại cự tuyệt anh.

"Trang bị của tôi có thể tự mình mang." Nói xong, Tiêu Nham cũng không quay đầu lại mà đẩy nhanh cước bộ, ý đồ đuổi theo nhóm của Hein.

"Trung tá, ngài đây là điềm báo trước sẽ bị cự tuyệt đó!" Thiếu tá Michelle ái muội mỉm cười đi ngang qua người Jane.

Đi ra khỏi viện nghiên cứu, đã có mấy chiếc phi hành khí đậu chờ sẵn, động cơ còn đang vận hành, tạo nên từng trận gió xoáy. Tiêu Nham híp mắt, ẩn ẩn thấy một thân ảnh quen thuộc đúng trước một phi hành khí vẫy vẫy tay với bọn họ.

"Maya ——" Tiêu Nham vội vã chạy nhanh đến.

Maya buộc lại mái tóc dài mà mình luôn kiêu ngạo ra phía sau đầu, vài lọn tóc mỏng tung bay trong gió, trên môi hiện lên tia cười thật tươi.

"Anh cũng muốn đi theo chúng tôi sao?"

Maya lắc lắc đầu, "Đừng ngốc vậy chứ! Nhiệm vụ có hệ số nguy hiểm cao như vậy, lấy trạng thái thân thể hiện tại của tôi mà đi quả thật chính là đi chịu chết. Hơn nữa được kỹ thuật binh cứu lần thứ hai, tôi sẽ làm mất hết thể diện của bộ đội đặc nhiệm mất."

Tiêu Nham nhất thời vẻ mặt đầy hắc tuyến, cho dù sử dụng tay chân giả, sức chiến đấu của Maya không biết cao hơn Tiêu Nham bao nhiêu lần, nếu tên này nói bản thân là tới đi chịu chết, như vậy tỷ lệ tồn tại của Tiêu Nham không phải là càng thấp hơn hay sao?

"Tôi đến, là vì tiễn cậu đó." Maya ra bộ anh em tốt mà ôm lấy vai Tiêu Nham, vừa lúc đó Hein lưu loát một bước bước vào khoang điều khiển, Liv và Mark cũng tiến vào theo. Chỉ mới hai ba giây, mà chỉ còn lại Tiêu Nham và Maya đứng ở bên ngoài phi hành khí.

Maya ôm Tiêu Nham một cái, dán sát vài bên tai cậu thập phần nghiêm túc nói, "Anh em tốt, nghe cho kỹ, cho dù xảy ra bất cứ chuyện gì, cậu chỉ cần tin tưởng một người, nhất định phải là Đại tá Burton. Cho dù anh ấy hạ mệnh lệnh như thế nào với cậu, bất kể nhân tình cũng được hoặc là cậu cảm thấy bản thân căn bản không làm được cũng thế, cậu đều phải hết sức mà làm."

Tiêu Nham nhíu mày, buồn rầu trả lời, "Tôi biết."

"Rất tốt, đi đi." Khí lực của Maya vẫn lớn như trước, thoải mái đẩy Tiêu Nham vào phi hành khí.

Mark không thể chờ đợi được mà giúp Tiêu Nham thắt lại trang bị an toàn, ngay trong nháy mắt khi đóng cửa cabin lại, Maya gào to một tiếng, "Trở về cùng đi uống bia!"

Tiêu Nham làm ra thủ thế "Nhận được", phi hành khí liền cất cánh. Cậu hít vào một hơi, ngồi đối diện với cậu là Liv, bên cạnh là Mark, chỗ ngồi này giống y như đúc lần chấp hành nhiệm vụ trước.

"Này, tân binh, đã lâu không cùng cậu ra ngoài làm nhiệm vụ ha! Phải ngoan ngoãn nghe lời đừng chạy loạn lung tung, hiểu chưa?" Mark vươn ma trảo tới, xoa xoa đến mức đầu tóc Tiêu Nham lộn xộn như ổ chim.

Vừa rồi lúc Thiếu tá Michelle gọi mình là tân binh, người này còn nghĩa chính ngôn từ mà phản bác kìa.

Tiêu Nham thở ra một hơi, lúc này mới nhớ tới nhiệm vụ lần này của mình rốt cục là cái gì còn chưa làm rõ ràng!

"Liv, chúng ta phải đi đâu?"

"Một huyệt động." Liv không chút lòng vòng, mà là trực tiếp nói thẳng, "Tiêu Nham, có nhớ số liệu phân tích báo cáo về Level 1 cậu đã từng đưa lên cấp trên không?"

"Nhớ."

Lần đó bọn họ lên đỉnh một ngọn núi nham thạch, một con Level 1 bò lên đến đỉnh cư nhiên không có bộ đội đặc nhiệm nào chú ý tới, may mắn Hein phản ứng nhanh, nếu không Tiêu Nham đã chết. Cậu hoài nghi con Level 1 này là được tiến hành cải tạo gien, cũng biến hoài nghi của mình thành báo cáo nộp lên viện khoa học trung ương, chỉ là viện khoa học lại không đưa ra bất cứ bình luận nào về phần báo cáo này, Tiêu Nham còn tưởng rằng căn bản không có ai chú ý, nhưng hiện tại xem ra hình như không phải.

"Trung tướng Hervieu của viện khoa học trung ướng vô cùng xem trọng phần báo cáo này, phái bộ đội đặc nhiệm tiến hành điều tra, rốt cục tìm được huyệt động này, nó là căn cứ được tổ chức Sóng Triều bí mật xây dựng. Mà chúng ta cần phải làm chính là phá hủy căn cứ này, hơn nữa còn phải chiếm được toàn bộ số liệu nghiên cứu của bọn họ."

Tiêu Nham cúi đầu, hơi chau mày, nhiệm vụ này so với tưởng tượng của cậu còn hiểm ác hơn nhiều. Nếu đây là căn cứ tổ chức Sóng Triều dùng để nghiên cứu, sát thủ trong căn cứ tự nhiên không cần phải nói, chưa kể bọn họ còn chưa biết rốt cục tổ chức Sóng Triều nghiên cứu ra thứ quái vật gì. Hành động yên lặng không một tiếng động của Level 1 trước đó đã khiến Tiêu Nham cảm thấy lo lắng, mà trong căn cứ nghiên cứ này của Sóng Triều, tuyệt đối không chỉ có mỗi Level 1.

"Này! Tiêu Nham có chuyện muốn hỏi cậu cho rõ này!" Mark lớn tiếng cắt ngang Tiêu Nham trầm tư.

"Hả... Cái gì?" Tiêu Nham cảm thấy kỳ quái, thần kinh Mark luôn thẳng đến không thể thẳng hơn, anh ta cũng có vấn đề cần suy nghĩ sao?

"Cậu bị Jane Wallace giám thị một thời gian phải không? Tên kia có làm gì với cậu hay không vậy!"

Mark vừa lớn giọng hỏi lên, toàn thể bộ đội đặc nhiệm trong cabin đều quay đầu nhìn lại bên này.

"... Anh ta có thể làm gì tôi chứ?" Tiêu Nham trở nên xấu hổ, thanh danh bừa bãi của Jane Wallace thật sự làm phiền cậu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!