Chương 17: (Vô Đề)

/16/. Hai yêu cầu của Maya.

Mà ngay tại một khắc kia, Hein đi đến bên phía của phi hành khí nọ, liên tục ba phát súng toàn bộ đều bắn trúng cùng một vị trí, phi hành khí đột ngột bay thấp xuống, Tiêu Nham bỗng nhiên hiểu được, Hein bắn trúng chính là khoang điều khiển của phi hành khí.

Ngay tại lúc độ cao của phi hành khí càng ngày càng thấp, phi hành khí này điên cuồng bắn ra đạn laser, đất cát khắp nơi đều bị bắn tung lên giữa không trung. May mắn Mark mang theo Tiêu Nham, nếu không cậu hiện tại chỉ sợ đã bị bắn nát!

Mà Hein bắt lấy mấy giây cơ hội kia, một phát súng bắn trúng động cơ bên phải của đối phương, trước khi phi hành khí chạm đất, cửa cabin mở ra, hơn mười sát thủ mặc một thân y phục tác chiến màu xám đen nhảy ra ngoài.

Tiêu Nham hít ngược một hơi, đây là lần đầu tiên cậu đối mặt với sát thủ đến từ tổ chức Sóng Triều, mà trước đó, nhận thức đối với loại nhân vật này của Tiêu Nham chỉ dừng lại ở tin tức trên màn hình không gian ba chiều trong quảng trường trung ương tại Shire, bọn họ lạnh lùng vô tình thích chém giết, đã từng lẻn vào Shire ám sát không ít cán bộ cao cấp trong quân đội và nhân viên quan trọng trong giới chính khách.

Ngay khi những sát thủ này còn chưa nhảy xuống đất, Liv đã phóng ra vô số "Ngân dực".

Bọn họ linh hoạt né tránh giữa không trung, cho dù bị "Ngân dực" đâm bị thương cũng không phải là bộ vị trọng yếu.

Tiểu đội của Hein có tám người, nhưng quân địch lại có hơn mười người.

Bọn họ tựa hồ hiểu được người khó đối phó nhất là Hein, thậm chí có ba người bao vây tấn công Hein, nếu nhóm Hein không thể nhanh chóng thoát khỏi đám sát thủ này, rất nhanh sẽ có nhiều sát thủ hơn đến đây.

"Maya, cậu và Mark cùng với Liv dẫn theo Tiêu Nham phá vòng vây chạy đi!"

Hein hạ mệnh lệnh, Maya không chút ham chiến, một tay khiêng Tiêu Nham lên vai, một tay khác cầm lấy lưỡi đao ngăn cản quân địch tấn công, nhằm về hướng bãi đáp số 47 chạy đi, Mark và Liv cũng đi theo sát bên cạnh anh.

Bọn họ càng chạy càng xa, điều cuối cùng Tiêu Nham nhìn thấy chính là lưỡi đao sắc bén của Hein xuyên qua ngực của một sát thủ, ngay sau đó lưu loát quay lưng lại đá văng một sát thủ khác.

"Chúng ta cứ như vậy rời đi sao?"

Maya cười khẽ một tiếng, "Bé ngốc, anh ấy là Hein Burotn, người có thể giết chết anh ấy còn chưa sinh ra trên đời này đâu."

Bọn họ rốt cục cũng tiến vào một mảnh rừng rậm, Tiêu Nham có thể cảm giác được bả vai Maya khẩn trương hẳn lên.

Trên đỉnh đầu hiện lên một mảnh ánh sáng lạnh, bốn gã sát thủ từ trên cành lá rậm rạp nhảy xuống.

Mark xoay người một cái, chặn hai tên sát thủ, mà Liv linh hoạt phóng "Ngân dực" ra, ngay sau đó rút đao liên tục đón nhận công kích vừa nhanh vừa phức tạp, nhanh chóng ép bọn họ rời khỏi Maya.

Lại có hai tên sát thủ xuất hiện, bọn họ giữ lực chờ đợi, vây quanh nhóm Tiêu Nham.

Xem ra sát thủ của Sóng Triều đã sớm lường trước bọn họ sẽ chạy tới bãi đáp số 47, vì thế ở trong này ôm cây đợi thỏ.

"Tôi phải thả cậu xuống, nhưng cậu đáp ứng tôi phải theo sát bên cạnh tôi không rời." Thanh âm Maya trầm thấp, không còn ngữ điệu nửa đùa giỡn như ngày thường.

Tiêu Nham nuốt một ngụm nước bọt, cậu không rảnh đễ suy nghĩ việc sinh tử, cậu chỉ biết mình lúc này thật sự đã trở thành trói buộc, nhưng cậu lại không có biện pháp giống như những nhân vật trong film điện ảnh hạng ba hô tô "Không cần để ý tới tôi, mọi người đi đi", bởi vì cậu biết mình nhất định sẽ chết rất thảm.

Một sát thủ lấy một khẩu súng từ bên hông ra, nếu đối mặt với con người, súng ống vẫn là vũ khí hữu hiệu nhất.

Hắn liên tiếp bắn mấy phát súng, động tác của Maya nhanh kinh người, một khắc trước anh còn đè đầu Tiêu Nham xuống, một khắc sau lại chế trụ bả vai Tiêu Nham đẩy cậu sang một phương hướng khác, ngay tại lúc Tiêu Nham cho là mình sắp té ngã trên mặt đất, Maya lại kéo cậu đứng lên.

Trong nháy mắt điện quang hỏa thạch, Maya tựa hồ ném ra mấy cái "Ngân dực", góc độ xảo quyệt, chặt đứt cổ họng đối phương, lại bắn ra một lần nữa, lướt qua cằm một tên khác.

"A ——" Tên kia ôm lấy cằm của mình, nhưng rất nhanh máu liền ngừng chảy, miệng vết thương của hắn cũng khép lại.

Rất rõ ràng, sát thủ của tổ chức Sóng Triều cũng sử dụng Virus X.

"Nơi này có chúng tôi rồi! Anh dẫn theo Tiêu Nham nhanh chóng đi đến mục tiêu đi! Chỉ cần có phi hành khí, mọi việc đều dễ giải quyết!"

Liv vẫn luôn vô cùng lãnh tĩnh, mà Mark cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Maya hừ lạnh một tiếng, dùng cánh tay ôm lấy Tiêu Nham, bắn dây thừng ra, tựa như tia chớp trượt ra ngoài.

"Vốn tôi rất muốn dẫn theo cậu vượt qua đám nhà cao tầng trong thành phố cơ, lại bị Hein cắt ngang! Giờ cậu xem, cuối cùng vẫn là tôi mang cậu đi!" Maya cười, nhưng trong ánh mắt lại không có chút ý cười nào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!